Nhưng nếu Thiên Tử tiếp tục ký hợp đồng tương tự với các công ty giải trí khác thì chẳng phải họ bị hố rồi sao?
Song, Tôn Hàn lại tỏ vẻ khó xử: “Anh Chu, đúng ra thì tôi nên đồng ý điều khoản này, nhưng tôi lại không có quyền hạn ấy”.
“Chuyện này…”
Chu Vũ Cường lập tức đắn đo, nếu Tôn Hàn không đồng ý điều khoản này thì anh ta chẳng khác nào đeo đá trên người.
Anh ta thử hỏi: “Cậu Tôn, hay cậu thử xin ý kiến đi?”
“Đây không phải vấn đề xin ý kiến, mà là Thiên Tử chưa từng có tiền lệ này. Hơn nữa, anh cũng biết rồi mà, bây giờ Thiên Tử có tới hai chủ lận nên thành ra xin ý kiến rất khó”.
“Nhưng anh Chu này, tôi có thể hứa va anh, chỉ cần mai này chúng ta hợp tác thuận lợi, tôi sẽ thêm điều khoản này vào ngay! Vả lại, nếu Thần Thoại đã đổi cổ phần với Thiên Tử rồi thì hai công ty kia không ngớ ngẩn đến mức đồng ý làm điều đó tiếp đâu”, Tôn Hàn phân tích.
Đúng là Chu Vũ Cường đang bới lông tìm vết.
Giờ tập đoàn Thiên Tử do cả Giang Lệ và Tôn Khải Thành quản lý, nên Tôn Hàn nói vậy cũng đúng.
Lợi ích lớn nhất khi Thần Thoại hợp tác với Thiên Tử là có được mạng lưới quan hệ của Thiên Tử.
Nếu chỉ hợp tác với một bên thì còn được.
Chứ nếu có thêm một công ty giải trí nữa tham gia vào thì lợi ích sẽ bị chia sẻ rồi.
Đừng nói là Tinh Hoàng hay Ngân Trần, ngay đến Chu Vũ Cường cũng không đồng ý.
Nghĩ thấy đúng, Chu Vũ Cường biết chỉ cần mình hợp tác trước thì dù Ngân Trần có muốn đổi ý cũng không kịp nữa rồi.
Song, Chu Vũ Cường vẫn thấy hơi bất an: “Không có cách nào khác ư?”
“Nếu anh Chu vẫn không tin, tôi sẽ lấy nhân cách của mình ra để đảm bảo, sẽ không có chuyện chúng tôi hợp tác với hai công ty giải trí một lúc! Như vậy, anh Chu đã tin được chưa?”
Chu Vũ Cường hồn phiêu phách tán ký hợp đồng, sau đó rời khỏi tòa nhà lớn Thiên Tử!
Nhưng sau khi ký hợp đồng xong, anh ta lại thấy lo lắng, nhỡ Tôn Hàn lại hợp tác với một công ty khác nữa thì sao? Như vậy chẳng phải là họ bị lừa rồi ư?
Chu Vũ Cường tiu nghỉu nhìn lên trời một lúc lâu rồi thầm nghĩ “Chắc không đâu, cậu ta đã lấy nhân cách ra để đảm bảo rồi mà”.
Người ta đã cam đoan như vậy thì chắc không sao đâu.
Cùng lúc đó.
Vương Lê Văn đi vào văn phòng tổng giám đốc, nhìn thấy bản hợp đồng đó thì ngạc nhiên hỏi: “Tổng giám đốc Tôn, anh ký hợp đồng với Thần Thoại thật ư?”
Tôn Hàn dựa vào ghế rồi nhún vai: “Chẳng thật thì sao?”
“Không, sếp Tôn, đối tác tốt nhất của chúng ta phải là Ngân Trần chứ. Anh ký hợp đồng với Thần Thoại rồi thì sao bàn chuyện hợp tác với Ngân Trần được nữa?”, Vương Lê Văn khó hiểu hỏi.
Vương Lê Văn rất khâm phục cách trao đổi cổ phần của Tôn Hàn, vì người bình thường sẽ không thể nghĩ ra được. Nhưng đối tác thích hợp nhất với Thiên Tử phải là Ngân Trần mới đúng, chứ sao lại là Thần Thoại.