Nói ra kể cũng mệt, mang tiếng đi hưởng tuần trăng mật mà kiểu này có khi là vỡ mật rồi.
Mới đến Ma Đô ngày đầu tiên mà đã thế này, Liễu Phương Phương thật sự không có tâm trạng đi đâu nữa.
Chín giờ tối.
Tôn Hàn đi đến khu giải trí Tiêu Dương.
“Chào anh, anh cần gì ạ?”
Tôn Hàn tuỳ ý nói: “Ở đây có những dịch vụ gì?”
“Có bấm huyệt chân, cũng có xoa bóp, còn có cả dịch vụ mát xa toàn thân nữa, anh muốn mức giá và kiểu phục vụ nào ạ?”
“Làm toàn thân đi, bình thường là bao nhiêu tiền?”
“Dạ… đắt thì mấy chục nghìn, còn rẻ thì cũng 1888 ạ, còn phải xem yêu cầu của anh thế nào nữa!”, cô gái ở quầy tiếp tân nói với vẻ sâu xa.
Một buổi tối mà tiêu những mấy chục nghìn.
Tôn Hàn phì cười, đúng là mở mang tầm mắt, đây là cái hang moi tiền à?
“Làm kiểu lành mạnh thôi, phục vụ tốt là được”.
Cô tiếp tân đại khái đã hiểu anh là khách loại nào rồi.
Không thiếu tiền, nhưng cũng không muốn ăn chơi bừa bãi.
Cô ta lập tức giới thiệu: “Thế anh chọn gói 3880 đi ạ, nếu bây giờ anh làm thẻ hội viên thì sẽ được giảm giá ạ, nạp hai mươi nghìn thì được giảm mười nghìn”.
“Được, tôi nạp hai mươi nghìn”.
Tôn Hàn lập tức rút thẻ ngân hàng ra một cách rất phong độ.
Khách sộp đây rồi!
Cô tiếp tân tươi như hoa.
Cô ta nhanh chóng quẹt thẻ hai mươi nghìn.
Tiếp đó thì vội vàng đi tìm người dẫn Tôn Hàn vào phòng.
Nhân viên mát xa là một cô gái có vóc dáng bốc lửa, trông rất hấp dẫn.
Vị khách nào mà không kiếm chế được mình thì dù có muôn mát xa lành mạnh cũng không được mất.
“Nghe giọng chắc anh không phải người ở đây đúng không, chắc là lần đầu tiên đến chỗ chúng em ạ? Anh cứ gọi em là Tiểu Chu, không biết phải xưng hô với anh sao ạ?”
Tiểu Chu nhanh nhẹn nói.
Tôn Hàn đáp: “Tôi họ Tôn, bắt đầu đi!”
Nửa tiếng sau, Tôn Hàn hưởng thụ gói mát xa có giá 3880, Tiểu Chu như con rắn nước, thi thoảng lại cố tình cọ vào người anh định khiêu khích.
Cô ả nghe nói đây là một vị khách sộp.
Nếu quyến rũ được anh thì kiểu gì cô ả cũng được cả mớ tiền, vậy nên sao có thể bỏ qua được?