Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôn Hàn lạnh lùng lắc đầu rồi nói: “Lý Hắc Tử, ban nãy ông nói một câu rất hay, ông bảo đây là địa bàn của ai cơ? Tôi nghĩ một lát thì thấy hình như không phải của ông đâu”.

 

“…”

 

Lý Hắc Tử tỏ vẻ nghi hoặc rồi lập tức ngoảnh lại nhìn Vương Bách Vạn, song chỉ thấy gã đã trốn tít ra xa rồi cười hì hì với mình.

 

“Anh Lý, xin lỗi nhé! Ngay khi công tử đến tỉnh mình thì tôi đã đi theo cậu ấy rồi”.

 

Nói rồi, Vương Bách Vạn lập tức phất tay, tất cả họng súng đều chĩa về phía Lý Hắc Tử.

 

Dù sàn đấu võ này không phải địa bàn của Tôn Hàn, nhưng cũng không phải của Lý Hắc Tử.

 

Mà là của Vương Bách Vạn.

 

Dù gã có thế lực không lớn ở tỉnh, nhưng lại có quyền hành tuyệt đối ở sàn đấu này.

 

Tất cả mọi người đều bất ngờ với pha chuyển biến này, ai nấy đều nhìn Tôn Hàn với vẻ sợ hãi.

 

Người kế nhiệm mà Phó Văn Húc chọn đúng là quá thâm sâu khó lường.

 

Có phải ngay khi đến tỉnh, anh đã bắt đầu lên hết mọi kế hoạch rồi không!

 

Nếu đúng là vậy thì kế hoạch của anh quả là chu toàn.

 

Ban đầu, Lệ Lận còn thấy khó hiểu không biết tại sao Phó Văn Húc lại chọn Tôn Hàn làm người kế nhiệm, song bây giờ thì anh ta đã hiểu rồi.

 

Vì Tôn Hàn thật sự mạnh hơn anh ta.

 

Nói đúng hơn thì mạnh hơn tất cả mọi người ở đây.

 

“Ha ha ha, Vương Bách Vạn, uổng công tôi coi anh như người thân tín, thậm chí còn định cho anh quản lý tập đoàn Cửu Thành sau khi tôi lên làm chủ Thiên Cửu Môn, vậy mà anh lại… báo đáp tôi thế này ư?”

 

Đột nhiên, Lý Hắc Tử rống lên với vẻ phẫn nộ.

 

Ông ta chỉ còn cách vị trí thủ lĩnh một bước nữa thôi, chỉ một bước nữa!

 

Trong đầu ông ta chỉ còn một chữ hận!

 

Vương Bách Vạn bình thản nói: “Anh Lý, Thiên Cửu Môn là của Phó Văn Húc, ông ấy chọn ai làm người kế nhiệm thì người ấy được làm, nếu Phó Văn Húc đã giao cho công tử thì anh không được tranh với cậu ấy”.

 

Nói rồi, Vương Bách Vạn ra hiệu bằng ánh mắt cho đám đàn em: “Xử lý đi!”

 

“Tôn Hàn, tôi theo cậu, tôi theo cậu!”

 

Đột nhiên Lý Hắc Tử lên tiếng khẩn cầu với vẻ khẩn thiết.

 

Tai hoạ giáng xuống đến nơi rồi, còn thủ lĩnh với bá chủ gì nữa, mạng sống mới là quan trọng nhất.

 

Ông ta chỉ muốn sống thôi!

 

Nhưng Tôn Hàn nào cho ông ta cơ hội ấy, anh nói: “Làm sai thì phải trả giá, giao ông ta cho đàn em của Đậu Tướng đi, họ muốn xử lý thế nào thì xử lý”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK