Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nếu không giúp được thì đến làm gì chứ?

 

Diệp Hà Sơn - ông ngoại của Liễu Phương Phương đã  ra ngoài ăn cơm với bạn, thật ra cũng là nhờ người nghĩ cách giải quyết vấn đề trước mắt của Diệp Thị.  

 

Người nhà họ Diệp thì vây quanh Liễu Phương Phương, sau đó liên tục hỏi xem nhà họ Liễu có thể giúp được gì không, hay nhờ chính phủ ở Thượng Kinh ra mặt giúp để chuyện này có thể chìm xuống.  

 

Liễu Phương Phương biết trả lời sao đây?  

 

Dù hai nhà là thông gia, nhưng việc này chẳng khác nào đùa với lửa, chắc chắn ông nội cô ta không thể đồng ý.  

 

Sau khi cùng mọi người ăn trưa xong, Liễu Phương Phương viện một cái cớ rồi cùng Tôn Hàn rời đi, sau đó họ đến khách sạn Vinh Phong đặt phòng.  

 

Họ thuê một phòng có giá mười nghìn một ngày.  

 

Cả hai làm vậy không phải vì tiếc tiền, mà là không thể đặt hai phòng được, có cặp vợ chồng mới cưới nào lại thuê hai phòng khách sạn không?  

 

Nếu bị phát hiện thì phiền to.  

 

Liễu Phương Phương đi tắm rửa trước, sau đó mặc áo ngủ ngồi xuống sofa.  

 

Cô ta nói với vẻ rầu rĩ: “Chuyện ở đây khó giải quyết quá! Trước khi tôi đến đây, mẹ tôi liên tục dặn nghĩ cách giúp ông ngoại, nhưng giờ tôi không biết phải gọi điện cho ông nội kiểu gì nữa. Chắc ông cũng đã biết rồi, nhưng chỉ có duy nhất một sự lựa chọn là mặc kệ thôi”.  

 

Nếu là trước kia thì không thiếu gì cách để lấp liếm chuyện này đi.  

 

Nhưng bây giờ đã khác, thời đại internet bùng nổ, sự việc đã lan truyền cả nước rồi.  

 

Dư luận cũng bám riết không tha.  

 

Nếu chuyện này mà dễ giải quyết thì nhà họ Diệp đã xử lý xong xuôi rồi, chứ không mong nhà họ Liễu giúp đỡ như vậy.  

 

Nếu cứ để mọi chuyện tiếp diễn thế này, khéo tất cả dự án ở đảo Lâm An đều phải tạm gác vô thời hạn mất.  

 

Bao nhiêu vốn liếng mà nhà họ Diệp đổ vào đó sẽ bay theo gió.  

 

Tôn Hàn mím môi nói: “Đúng là khó thật, nhưng không phải không có cách, chỉ là hơi nguy hiểm thôi”.  

 

“Anh nói thử đi!”  

 

Thấy Tôn Hàn nói có cách, Liễu Phương Phương lập tức hào hứng hẳn lên.  

 

Tôn Hàn ngẫm nghĩ rồi nói: “Cách của tôi rất đơn giản, với địa vị của nhà họ Diệp mà nói thì không khó để tìm vài người chịu tội thay ở công trường, sau đó bịa ra một câu chuyện mà dư luận có thể chấp nhận được là mọi việc êm xuôi thôi”.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK