“Y Y không sao ạ, nhưng phía công ty loan tin Vương Bách Xuyên vào tù, nên công ty đã quyết định bổ nhiệm Lý Tông Đạo làm tổng giám đốc! Vị trí này vốn thuộc về Y Y, nên là tôi... muốn báo cho tổng giám đốc Tôn một tiếng ạ”.
Tôn Hàn châm một điếu thuốc, đoạn lạnh lùng bật cười, “Xem ra lãnh đạo của thời trang Sâm Uy muốn qua đầu rút ván đây mà. Không sao, tôi sẽ đến Sâm Uy một lần nữa!”
Sau khi cúp máy, Tôn Hàn bèn liên hệ với Phương Minh Nguyệt, bảo cô ta dẫn theo đội ngũ và gặp anh trước công ty thời trang Sâm Uy.
Nửa giờ sau, Tôn Hàn đã lái xe đến nơi.
Đội ngũ của Phương Minh Nguyệt cũng vừa đến điểm hẹn.
“Cậu Tôn!”
“Đi cùng tôi lên đó!”
Vẻ mặt lạnh như tiền, Tôn Hàn dẫn theo đoàn người tiến vào toà nhà công ty.
“Tổng giám đốc Tôn!”
“Tổng giám đốc Tôn!!”
Thấy Tôn Hàn dẫn theo một nhóm người xuất hiện, tất cả nhân viên đều lấy làm kinh ngạc.
Chẳng phải tổng giám Tôn đã từ chức rồi à, sao lại đến công ty nữa thế?
Anh còn dẫn rất nhiều người đến đây, khí thế hùng hổ vô cùng.
“Ông Lôi đang ở phòng họp à?”, Tôn Hàn hỏi một nhân viên.
“Vâng, lãnh đạo cấp cao của công ty đều đang ở phòng họp để chuẩn bị bổ nhiệm tổng giám đốc mới ạ!”
Tôn Hàn không nói thêm câu nào, đưa đội ngũ của Phương Minh Nguyệt tiến thẳng về phía phòng họp.
Cạch!
Không hề gõ cửa.
Anh xông thẳng vào trong.
Tất cả những người đang ở trong phòng họp đồng loạt đưa mắt nhìn sang, khó hiểu khi thấy người bước vào là Tôn Hàn và đội ngũ của Phương Minh Nguyệt.
Ông Lôi cảm nhận được sự thay đổi toát ra từ Tôn Hàn.
Trước đây Tôn Hàn luôn rất khách sáo, nhưng bây giờ trên khuôn mặt lãnh đạm của anh chỉ viết mấy chữ “người sống chớ đến gần”.
Còn rất hung hăng, kiêu ngạo!
Nói thế nào đi nữa thì bây giờ Tôn Hàn đã là người ngoài đối với công ty thời trang Sâm Uy rồi. Tự tiện xông vào làm loạn phòng họp của công ty, anh xem thời trang Sâm Uy là gì kia chứ?
Ông Lôi bực mình nói, “Tôn Hàn, sao cậu lại đến đây?”
“Sao tôi lại đến đây à?”
Tôn Hàn cười khẩy, từng bước tiến đến vị trí đối diện ghế chủ trì của bàn họp hình ê-líp, chống hai tay lên bàn, đoạn lạnh lùng gằn từng từ một, “Hôm nay tôi đến đây để giúp công ty thời trang Sâm Uy hiểu rõ một điều, các người chẳng là cái thá gì cả!”