Lúc này trong đầu Liễu Y Y như có hàng vạn con dã thú chạy qua, khiến đầu cô rối như mớ bòng bong...
"Tôi sao??!"
Tôn Hàn lại khẳng định một lần nữa: "Đúng, anh nhớ trước kia em rất thích chơi xe, cũng khá sành sỏi nhỉ. Tuy đã bỏ bẵng đi mấy năm nhưng chỉ cần em làm quen lại, chiến thắng một tên cậu ấm chắc là cũng đơn giản thôi".
Liễu Y Y còn chưa kịp đáp lời thì Tôn Hàn đã bấm chìa khóa. Trong hầm để xe rộng lớn, tiếng kêu bíp bíp vang lên, đèn xe sáng rực không ngừng nhấp nháy.
Đây chính là chiếc Ferrari 488 màu lửa cháy!
Những đường nét đẹp đẽ, thân xe rực rỡ mà không mất đi sự tinh tế, hệt như một nàng thơ tao nhã.
Lúc đón Đồng Đồng, Từ Khang Niên đã nói rõ cho Tôn Hàn về chiếc xe này.
Tôn Hàn giơ tay chỉ chiếc Ferrari 488 này: "Đứng thứ 9 trong bảng xếp hạng siêu xe, động cơ 3.9T, mã lực 730, cũng chỉ cần hai giây để đạt vận tốc 100 km/h".
"Khi một tuyển thủ đua xe chọn lựa thì chắc chắn sẽ chọn chiếc xe Ferrari 488 có tính năng cản gió mạnh, công suất lớn hơn chứ không phải một chiếc Lamborghini Aventador chỉ có sự đẹp đẽ bên ngoài!"
"Có chiếc xe này, em thấy tự tin rồi chứ?"
Hơi thở của Liễu Y Y trở nên dồn dập.
Cô vốn được sinh ra từ gia đình danh giá, trước kia không hề thiếu tiền, ít nhất là vậy.
Cô còn nhớ năm mười tám tuổi khi cô lấy được bằng lái, lúc đó bố cô vẫn còn sống, thế nên bố tặng cho cô một chiếc Audi A8L. Kể từ lúc đó Liễu Y Y liền mê đua xe, cũng tham gia khá nhiều cuộc đua xe ngầm.
Dần dà cô cũng đã luyện được kỹ thuật đua xe khá điêu luyện.
Đương nhiên là kém xa so với tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng trong giới nghiệp dư thì cô cũng khá có tiếng nói.
Nhưng kể từ khi bố cô mất, sở thích này cũng dần mai một. Sau này do Tôn Hàn làm chuyện đó nên cô càng không có cơ hội chạm vào xe đua.
Nhưng Liễu Y Y biết rõ, nếu dùng để đua xe thì tính năng của chiếc Ferrari 488 tuyệt đối không thua kém gì Lamborghini Aventador.
"Sao anh biết nhiều vậy?", sau khi kinh ngạc, Liễu Y Y liền thấy khó hiểu.
Tôn Hàn ngại ngùng sờ mũi: "Người khác nói cho anh biết đấy, anh có biết gì về đua xe đâu!"
Anh nói hoàn toàn đúng sự thật.
Tôn Hàn không biết gì về đua xe cả, trước đó anh đột nhiên đồng ý tên Đường Mân kia là vì nhớ đến trong tư liệu của Liễu Y Y có ghi rằng, sở thích của cô là đua xe.
Anh đồng ý lời hẹn của Đường Mân không chỉ vì anh hiểu rằng loại người như gã không đạt được mục đích sẽ không bỏ cuộc, hơn nữa còn là vì anh mong rằng trận đấu này có thể giúp Liễu Y Y tìm lại chính bản thân mình.
Liễu Y Y đứng trước mặt anh tựa như đang bị một sợi gông xiềng khóa lại.
"Người có thể lái Lamborghini Aventador thì lai lịch chắc chắn không hề đơn giản. Cho dù chúng ta thắng thì gã chắc chắn sẽ không chịu thua!". Lúc này Liễu Y Y đã chấp nhận sự thật rằng phải thi đấu, nhưng cô vẫn phải nhắc nhở anh.
Liễu Y Y vẫn chưa nhận ra một điều rằng, trong đôi mắt cô đã lấp lánh sắc màu.
Tôn Hàn cười nói: "Cái này thì em không cần nghĩ, chiếc Lamborghini Aventador có biển Ma Đô, có lợi hại đến đâu thì cũng không chọc vào dân bản địa như anh được đâu".
"Em chỉ cần thắng thôi, không cần lo những việc khác!"