Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tôn Hàn tỏ vẻ xem thường, sau đó chậm rãi châm một điếu thuốc rồi hỏi: “Nghe nói cách đây không lâu, có người phát hiện thi thể của cô gái làm việc ở đây tại công trường của Diệp Thị, tôi thấy chuyện này khá thú vị, cô kể cho tôi nghe đi”.  

 

Chuyện này…  

 

Tiểu Chu lập tức có vẻ hoảng hốt, sau đó tái mặt rồi đáp lại với vẻ khó khăn: “Anh Tôn, chuyện gì thì em còn kể được, chứ chuyện ấy thì sếp của bọn em đã dặn là không được bép xép rồi! Anh đừng làm khó cho em được không?”  

 

“Nhưng tôi chỉ có hứng thú với mỗi chuyện ấy thôi. Tiểu Chu, ngày mai tôi lại đến đây làm thêm một chiếc thẻ nữa, nếu cô không muốn nói chuyện ấy cho tôi nghe thì tôi sẽ tìm người khác! Hoặc có khi sẽ đổi nơi khác luôn”, Tôn Hàn nói với vẻ bực bội.  

 

Tiểu Chu lập tức cuống lên ngay.  

 

Chẳng dễ gì mới gặp được một khách hàng chịu chi thế này, nhưng sếp của họ đã dặn kỹ là tuyệt đối không được bàn tán về chuyện này.  

 

Cô ả biết làm sao đây?  

 

Lẽ nào trơ mắt nhìn tiền bay vào túi người khác sao?  

 

“Anh Tôn, em sẽ nói, nhưng anh hứa phải giữ bí mật hộ em nhé?”  

 

Một lúc lâu sau, Tiểu Chu đã đưa ra quyết định, nhưng vẫn thận trọng nhắc nhở Tôn Hàn.  

 

Nếu để ông chủ biết được cô ả tọc mạch chuyện này thì cô ả bị đuổi là cái chắc.  

 

“Yên tâm, tôi không vạ miệng thế đâu, chẳng qua thấy chán chán thì hỏi thôi”.  

 

“Vậy được, em sẽ kể cho anh nghe…”  

 

Qua lời kể của Tiểu Chu, Tôn Hàn đã nắm được đại khái câu chuyện.  

 

Hai thi thể bị phi tang ở công trường của Diệp Thị là hai cô gái tên là Tiểu Vũ và Tiểu Hoa, cả hai đều gái phục vụ ở khu giải trí này.  

 

Gái phục vụ có nghĩa là chỉ cần cho tiền thì bảo gì họ cũng làm.  

 

Hai tháng trước, khi đang làm việc ở đây thì họ được gọi ra ngoài làm.  

 

Không ai để ý cả.  

 

Vì chuyện này rất thường gặp, đơn giản là họ được khách quen gọi đi riêng thôi, như vậy thì không cần chia tiền cho ai, kiếm được bao nhiêu là tuỳ.  

 

Hai ngày sau, họ đã nhắn tin cho quản lý xin nghỉ việc.  

 

Quản lý định gọi lại hỏi nguyên nhân, dù không làm nữa thì cũng phải nói chuyện cho rõ ràng chứ.  

 

Nhưng điện thoại không liên lạc được, cả hai đều đã tắt máy.  

 

Lúc ấy, quản lý cũng không nghĩ gì nhiều, mặc định là Tiểu Vũ và Tiểu Hoa đã kiếm được khách bao nên không còn coi trọng công việc ở đây nữa.  

 

Chuyện này thường xuyên xảy ra ở đây nên không ai thấy lạ cả.  

 

Trong khi đó, các chị em làm cùng đều rất ngưỡng mộ họ.  



Nói ra thì Tiểu Vũ và Tiểu Hoa cũng không phải hàng mỹ nữ, sao lại gặp được chuyện tốt thế chứ. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK