Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Xem ra, khả năng cao là anh ta đã biết rồi.  

 

Cho nên Ngô Hiểu Phương mới không che giấu nữa.  

 

“Đúng là trái đất tròn, hai người có muốn cùng ăn với chúng tôi không? Nhưng phải chia đều hoá đơn đấy”, Bạch Cần tuỳ ý đáp lại một câu không chút nể nang.  

 

“Ai thèm chia hoá đơn với cô, mất mặt chết đi được. Anh Cẩm, chỉ là mấy người bạn nghèo hèn của trước kia thôi, mình kệ họ đi”.  

 

Ngô Hiểu Phương biết tài ăn nói của Bạch Cần nên không muốn chọc vào cô ấy, nên bèn quay sang nũng nịu với Cẩm Hoằng.  

 

“Chia đều hoá đơn cũng hay đấy chứ, thế thì chia đi!”  

 

Song, Cẩm Hoằng lại thoải mái ngồi xuống.

 

Cẩm Hoằng ngồi xuống, điều này khiến Ngô Hiểu Phương có vẻ hơi bực dọc, nhưng lại không dám thể hiện ra nên trông hơi buồn cười.  

 

Cô ta sợ Cẩm Hoằng sẽ thích Bạch Cần mất.  

 

Dù có thừa nhận hay không thì từ nhỏ đến lớn, Ngô Hiểu Phương luôn thấy mình khá xinh đẹp, nhưng khi so với Bạch Cần thì lại kém hơn.  

 

Tôn Hàn cũng lo lắng điều này nên cố ý nhích cái ghế lại gần Bạch Cần một chút.  

 

Cẩm Hoằng là một trong bốn thiếu gia của Thượng Kinh, nếu anh ta thật sự có ý với Bạch Cần thì chắc chắn không phải chuyện hay ho gì.  

 

“Tôn Hàn, không ngại giới thiệu mỹ nữ bên cạnh với tôi chứ, nói thật chứ tôi ngưỡng mộ anh lắm đấy, không phải minh tinh thì cũng là người đẹp tuyệt sắc ở bên. Sao Cẩm Hoằng tôi lại không có cái diễm phúc ấy nhỉ?”  

 

Cẩm Hoằng lên tiếng với vẻ lịch sự, ánh mắt anh ta nhìn Bạch Cần như thể đang thưởng thức một phong cảnh tuyệt trần.  

 

Minh tinh?  

 

Bạch Cần có vẻ hơi ngạc nhiên, Tôn Hàn quen biết với người nổi tiếng từ khi nào vậy?  

 

“Anh Cẩm, có câu vuốt mặt phải nể mũi, anh vừa tới đã đâm cho tôi một nhát như vậy là sao? Anh định cho tôi mất đường về nhà ngủ tối nay hả?”  

 

Sau câu nói bâng quơ ấy, Tôn Hàn vòng tay phải qua eo Bạch Cần một cách tự nhiên như tuyên bố chủ quyền.  

 

“Về nhà ư? Vợ anh đây à?”  

 

Cẩm Hoằng sầm mặt xuống ngay.  

 

Nếu cô gái này đã kết hôn với Tôn Hàn thì chẳng còn gì thú vị nữa.  

 

Anh ta không có sở thích với phụ nữ đã có gia đình!  

 

“Cũng sắp rồi”.  

 

Bạch Cần lập tức nhìn sang Tôn Hàn với tâm trạng dậy sóng, nhưng cô ấy cũng biết anh đang cố ý nói như vậy trước mặt Cẩm Hoằng nên cũng không phủ nhận.  

 

Bình thường, nếu biết Bạch Cần tìm được một người đàn ông vừa đẹp trai vừa giàu có thì Tôn Hàn sẽ rất vui.  



Nhưng giờ thì không. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK