Anh buộc phải thừa nhận rằng, nếu chụp được ảnh Ngô Hiểu Phương và Cẩm Hoằng cùng nhau ra khỏi quán bar, thì chúng có thể rất hữu ích.
Ít nhất là, nếu đưa số ảnh ấy cho Cố Vân Đào thì chắc chắn sẽ rất ầm ĩ!
Bây giờ Giang Lệ đối xử với anh đúng là quá tốt!
“Uống rượu thôi!”
Hai giờ sau, Tôn Hàn rời đi với một xấp ảnh trên tay.
Còn về việc làm sao sử dụng số ảnh Ngô Hiểu Phương và Cẩm Hoằng ra vào quán bar Quỷ Hoả, thì Tôn Hàn tạm thời chưa nghĩ xong.
…
Hôm sau, đột nhiên Tôn Hàn nhận được một cú điện thoại.
Anh còn tò mò là ai gọi đến, sau khi bắt máy thì biết là ai rồi.
Không ngờ đó lại là Giang Hồi - diễn viên mà anh từng xúc tiến hợp tác trước đây!
Giang Hồi không dài dòng, nói thẳng là muốn gặp anh, đọc địa chỉ và mong anh đến đó một chuyến.
Tôn Hàn cũng không do dự nhiều, thu xếp xong là đi ngay.
Tuy anh và Giang Hồi không có giao tình gì, nhưng chuyện hợp tác với công ty Lệ Lan cũng xem như do anh thúc đẩy.
Gặp mặt cũng vì chuyện này.
Hơn nữa, là Liễu Phương Phương bảo Giang Hồi tìm anh.
Cả hai hẹn nhau tại quán cà phê ở một nơi vắng người. Giang Hồi mặc váy trắng và đeo kính râm, cố gắng để không quá nổi bật.
Sau khi Tôn Hàn đến nơi, Giang Hồi mới tháo kính ra, lễ độ hỏi, “Anh Tôn muốn uống gì?”
“Sao cũng được. Mà cô Giang này, sao sắc mặt cô kém thế?”, Tôn Hàn ân cần hỏi.
Hôm nay sắc mặt của Giang Hồi đúng là rất kém, tựa như gặp phải chuyện gì đó cực kỳ tồi tệ vậy.
Thế là Giang Hồi hỏi bằng vẻ kỳ lạ, “Anh Tôn không biết ư?”
Tôn Hàn lắc đầu.
Giang Hồi cười khổ, “Được rồi, xem ra anh Tôn không quan tâm nhiều đến giới giải trí. Gần đây tôi gặp phải một việc ảnh hưởng lớn đến danh dự, nói một cách nghiêm trọng, thì việc hợp tác với công ty các anh được xem là vi phạm hợp đồng! Tất nhiên, tôi cũng biết anh Tôn không còn là người của Lệ Lan nữa, nên cũng không thể nói là công ty của các anh”.
Chuyện này…
Tôn Hàn nhíu mày, đoán được Giang Hồi tìm anh làm gì, xem ra là nhờ giúp đỡ.
Anh biết Giang Hồi đã có hai lần quảng cáo cho sản phẩm của Lệ Lan trong phát sóng trực tiếp, hiệu quả rất tốt. Nếu không xảy ra chuyện gì thì việc này hoàn toàn có lợi cho cả hai bên.
Nhưng có vẻ đã nảy sinh vấn đề rồi!
Anh bèn nói, “Trong bản hợp đồng trù tính cho cô Giang, tiền đền bù vi phạm hợp đồng không quá cao, không phải là vấn đề mà nhỉ”.
Giang Hồi cười khổ, “Tiền vi phạm hợp đồng là một chuyện, tuy không ít, nhưng chấp nhận được. Nhưng nếu vấn đề của tôi không được giải quyết thì chuyện này sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của tôi”.