Sau khi Tôn Hàn tiễn Tôn Phát Tài lên may bay xong thì cũng đã ba giờ chiều rồi.
Đột nhiên Tôn Hàn cảm thấy lòng mình trống trải, dường như Ma Đô không còn gì để anh lưu luyến nữa rồi.
Chuyện của nhà họ Diệp đã giải quyết được đại khái rồi, ít nhất thì Tôn Hàn cũng có lời được với Liễu Phương Phương.
Còn phần Đỗ Tiên, chờ dự án hoàn thành rồi, đương nhiên anh sẽ tính rõ ràng và trả đủ thù lao cho chị ta.
Long Phong giành được dự án đảo Lâm An thì Ninh Quảng Sênh cũng được lợi không ít.
Mà Đỗ Tiên lại là người phát ngôn bên ngoài của Ninh Quảng Sênh.
Nên chị ta cũng sẽ không thể thiếu phần.
Còn anh thì sao!
Tôn Hàn nhìn lên trời, đến lúc anh phải đi rồi.
Đến thành phố Giang Châu của Thượng Kinh!
Tôn Hàn đứng một mình ở bờ biển thật lâu rồi đưa ra quyết định cuối cùng.
Anh sẽ về Giang Châu trước đã.
Vì anh nhớ Đồng Đồng lắm rồi.
Còn về Thượng Kinh thì cứ từ từ đã.
Nói là làm, ngay khi quyết định xong, Tôn Hàn lập tức đặt vé máy bay về Giang Châu vào ngày mai.
Nhìn chuyến bay hiện thị trong điện thoại, Tôn Hàn mỉm cười, thậm chí còn tưởng tượng ra dáng vẻ vui mừng của Đồng Đồng khi nhìn thấy bố.
Nghĩ tới Đồng Đồng, Tôn Hàn luôn thấy mình có lỗi với cô bé.
Vì anh không thể đưa cô bé lên Thượng Kinh cùng được.
Lý do thứ nhất, anh ở Thượng Kinh một mình sẽ tốt hơn, anh chưa trả thù được kẻ đã giết bố đẻ của mình nên có lẽ kẻ đó vẫn đang ẩn núp.
Thứ hai là vì Liễu Y Y, Tôn Hàn không muốn hai mẹ con lại phải xa nhau chỉ vì anh muốn ở bên Đồng Đồng.
Bất giác mùa thu đã đến từ lúc nào, tiết trời cũng hơi lạnh rồi.
Vậy là thương hiệu Y Minh Nguyệt sắp được tung ra thị trường, có Phong Hoả và Sâm Uy làm hậu thuẫn, thêm tài marketing của Liễu Y Y, chắc chắn thương hiệu này sẽ ra mắt thành công thôi.
Tôn Hàn luôn rất quan tâm đến những chuyện này nên biết rõ, hết năm nay, thương hiệu Y Minh Nguyệt của Liễu Y Y chắc chắn sẽ nổi tiếng.
Cuối cùng thì Liễu Y Y cũng lột xác từ con vịt xấu xí thành thiên nga rồi.
Bây giờ, cô không còn là cô bán cá chật vật mà anh mới gặp lúc ra tù nữa, mà là nữ doanh nhân thành đạt ở Giang Châu rồi.