Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lần đấu giá này chỉ là nhà đất mà thôi.  

 

Nên những người đến đây hầu hết là vì căn trang viên này.  

 

Căn trang viên của nhà Bạch Cần cũng khá lâu đời, vì đã trải qua gần ba mươi năm lịch sử. Cũng chính vì vậy nên có ưu thế rất tốt về vị trí, dù mua để đấy hay bán lại với giá cao thì cũng đều rất hời.  

 

Chỉ cần giá bán ra hợp lý thì chắc chắn sẽ thu hút khá nhiều người.  

 

“Tôn Hàn, cậu cũng đến đây à?”  

 

Tôn Hàn và Bạch Cần vừa tìm một chỗ ngồi xuống thì Tôn Đào đã ăn mặc trang nhã bước tới.  

 

“Ừm, cô Tôn kiểu gì cũng đấu giá thành công trang viên này nhỉ? Tôi thấy ở đây chắc không ai dám tranh với cô đâu, vì đây là thứ cô đã ưng mà”, Tôn Hàn tuỳ ý đáp lại.  

 

Tôn Đào mỉm cười nói: “Dù tôi là người nhà họ Tôn, nhưng chưa ngang ngạnh tới mức coi mình là cái rốn của vũ trụ. Dù tôi thấy trang viên này cũng được, nhưng chưa chắc nó đã thuộc về tôi, ai trả cao thì người ấy được thôi!”  

 

Tôn Đào rất tự tin, như thể sẽ không có ai trả giá cao hơn cô ta.  

 

Song, Tôn Đào lại liếc nhìn Bạch Cần rồi hỏi: “Bạn gái cậu à?”  

 

“Cô Tôn, đây có phải lần đầu tiên cô thấy người bạn này của tôi đâu? Hỏi thế có ý nghĩa gì chứ?”  

 

“Ha ha…”  

 

Tôn Đào phì cười rồi nói: “Chỉ là tôi muốn xác nhận lại thôi mà. Nếu cô ấy đúng là bạn gái của cậu thì tôi sẽ tặng cho cô ấy một món quà!”  

 

Tôn Hàn mỉm cười, anh thừa hiểu hiểu ý của Tôn Đào, suy cho cùng cũng là vì Từ Tiểu Bân thôi.  

 

Nếu Bạch Cần là bạn gái của anh thì quá tốt.  

 

Anh tuyệt đối không được dính dáng gì đến Liễu Phương Phương cả.  

 

Nếu vậy thì Tôn Đào sẽ không còn gì phải lo lắng nữa.  

 

Vì không quen biết, hơn nữa Bạch Cần cũng có thể cảm nhận khí chất cao quý của Tôn Đào nên cố ý giữ im lặng, như thể có nói hay không cũng thành thừa.  

 

Song, hình như Tôn Đào rất rảnh để tán gẫu.  

 

Cô ta tự nhiên ngồi xuống cạnh Tôn Hàn rồi hỏi: “Không ngại tôi ngồi đây chứ?”  

 

“Chỗ này là của phòng đấu giá, chứ không phải của tôi. Cô Tôn muốn ngồi đâu thì ngồi thôi”, Tôn Hàn bình tĩnh đáp.  

 

“Đừng gọi tôi là cô Tôn nữa, cậu cũng họ Tôn mà, hay cứ gọi tôi là chị đi”, Tôn Đào có ý làm thân.  

 

Chị?  

 

Đúng ra mà nói thì Tôn Đào chính là chị họ của Tôn Hàn, hơn nữa họ còn rất gần.  

 

Nhưng…  

 

Cô ta là con gái của Tôn Đạo Hương.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK