Giang Lệ nhìn chằm chằm sàn đấu, ông ta cắn chặt răng.
Nếu như là trận chiến bình thường thì ông ta sẽ lên tiếng dừng nó lại, bảo Thanh Hổ xuống đài.
Nếu cứ đánh tiếp thì có thể sẽ chết.
Dù có may mắn lắm thì e là cũng sẽ đầy vết thương, để lại di chứng.
Nhưng ông ta vì cuộc Nam tiến này mà đã bỏ ra biết bao nhiêu thứ, làm sao có thể lùi bước vào khoảnh khắc quan trọng này được?
Thanh Hổ không thể lùi bước, ông ta cũng không thể lùi bước!
Bốp!
Cuối cùng, Thanh Hổ đấm lên mặt Lệ Lận. Anh ta lùi về sau mấy bước, sau đó run rẩy ngã xuống.
Không thể bò dậy nổi nữa.
"Cuối cùng vẫn thua sao". Lệ Lận ngẩng đầu nhìn ánh đèn trên đỉnh sàn đấu, anh ta khàn giọng lẩm bẩm.
Bốp!
Ngay lúc này, Thanh Hổ cũng chẳng còn chút sức lực nào. Hắn không thể nào đứng trên sàn đấu được nữa, cơ thể hắn đổ xuống.
"...."
Mọi người im phăng phắc.
Trận này bất phân thắng bại!
Trong trận chiến này, Lệ Lận đã hạ gục được đệ nhất chiến tướng của Công Tử Minh!
Cho dù thắng bại thế nào thì cái tên Lệ Lận này từ sau cũng sẽ vang danh!
"Tiếp theo, anh sẽ phải đối mặt với hai cao thủ hàng đầu".
Chu Giang khựng một lúc, hắn đã chấp nhận việc Thanh Hổ và Lệ Lận cùng bị hạ gục, hắn nhìn Giang Lệ bằng ánh mắt phức tạp.
Bốn người của bên họ đều đã dùng hết, chỉ còn sót lại Giang Lệ.
Mà phía bên kia không cần đoán cũng biết, Tôn Hàn và Trần Cửu sẽ lên sàn tiếp theo.
Một người là Quyền vương thế giới ngầm mà cả vùng Đông Bắc công nhận, thực lực hàng đầu.
Một người thì là ông vua không ngai của sáu tỉnh Tây Nam.
Cho dù đấu với ai trong số hai người họ thì Chu Giang vẫn vô cùng tin tường Giang Lệ.
Nhưng nếu là còn cả hai người thì thắng bại khó lường.
"Nếu như chuyện gì cũng có thể đoán được kết quả thì cuộc đời này chẳng còn gì thú vị nữa".
Ánh mắt Giang Lệ sầm xuống, ông ta đứng dậy, cơ thể vạm vỡ đứng hiên ngang. Ông ta bước lên một bước: "Công Tử Minh, Giang Lệ xuất chiến!"
Khi Giang Lệ xuất hiện trên sàn đấu, tất cả mọi người mới hoàn hồn lại từ trận quyết đấu vừa nãy, họ nhận ra trận chiến vẫn chưa kết thúc.
Lúc này Trần Cửu liền đứng dậy định đi lên nghênh chiến.
Không ai muốn đối đầu với Giang Lệ, nhưng lúc này Trần Cửu đi lên là chuyện đương nhiên.