Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tính cách của Thẩm Tri Thu khá ôn hoà, hiếm khi nổi giận, nhưng lúc này từng câu từng chữ của cô ấy như khạc ra lửa.  

 

“Ơ hay, em không đi thì chị đi chắc? Thẩm Tri Thu, em có phải thiếu nữ ngây thơ chưa trải sự đời đâu, em phải biết nếu không đi thì sẽ đắc tội với cậu Lý chứ! Đến lúc đó, không chỉ có em gặp chuyện thôi đâu, chị cũng sẽ khó ăn nói với sếp đấy biết không?”, Trương Tinh Tinh cũng nổi giận rồi quở trách.  

 

Tôn Hàn ngồi nghe nãy giờ ở một bên chợt cau mày rồi lên tiếng: “Anh Lý gì đó có lai lịch lớn lắm sao? Mà Cung Hướng Độ vẫn chưa nói gì với chị à?”  

 

Trải qua chuyện vừa rồi với Thân An Hoa, nếu đầu óc của Cung Hướng Độ không có vấn đề, chắc chắn ông ta sẽ không bắt Thẩm Tri Thu làm những chuyện mà cô ấy không muốn nữa.  

 

Trương Tinh Tinh đang bốc hoả lại nghe thấy giọng nói của Tôn Hàn nên càng điên tiết hơn, chị ta lập tức trợn mắt nói: “Cậu Lý mà không có lai lịch lớn thì cậu có chắc? Còn nữa, tên của chủ tịch công ty tôi không phải để cho người khác tuỳ tiện gọi thế đâu. Đừng tưởng biết tên của ông ấy rồi làm bộ làm tịch nói mấy câu là có thể doạ được người khác”.  

 

“Họ Tôn đúng không! Tôi nói cho cậu biết, Tri Thu nhà chúng tôi với cậu như trời với đất vậy, đừng không biết tốt xấu rồi suốt ngày quấn lấy cô ấy nữa”.  

 

“Chị Trương, chị quá đáng rồi đấy! Tôn Hàn là bạn em”, Thẩm Tri Thu lên tiếng.  

 

Trương Tinh Tinh hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Bạn bè cái nỗi gì? Chị thấy em lú lẫn rồi đấy, các công tử con nhà giàu thì không ưng, lại ngồi đây với một tên vớ vẩn! Thẩm Tri Thu, nghe lời chị đi, cuộc sống của em thuộc giới thượng lưu, nên đừng phí thời gian với các hạng người này”.  

 

Thấy Trương Tinh Tinh càng nói càng quá quắt, Thẩm Tri Thu không thể nhịn cơn giận được nữa.  

 

“Chị Trương, giờ chị về công ty đi, ngày mai tôi sẽ nói với chủ tịch thay người đại diện cho mình”.  

 

Thẩm Tri Thu nhịn Trương Tinh Tinh không chỉ một, hai ngày, bây giờ cô ấy chịu hết nổi rồi.  

 

Trương Tinh Tinh ngớ người rồi chỉ vào mình nói: “Cô định thay tôi? Thẩm Tri Thu, đầu óc cô có vấn đề rồi đấy! Cô làm vậy vì một tên vớ vẩn như này sao?”  

 

“Được, cô muốn thay tôi thì tuỳ cô. Ngày mai tự cô đi mà nói chuyện với sếp, nhưng hôm nay cô phải đi tham gia tiệc ra viện của anh họ cậu Lý”.  

 

“Tôi không đi!”  

 

“Được thôi, cậu Lý đã lái xe đến đây rồi, có giỏi thì tự cô đi nói với cậu ấy đi! Đừng trách tôi không nhắc nhở cô bác của cậu ấy là ai nhé, đến chủ tịch gặp cũng phải khúm núm đấy biết không!”, Trương Tinh Tinh như có chỗ dựa nào đó nên hoàn toàn phớt lờ thái độ của Thẩm Tri Thu.  

 

Tôn Hàn hiếu kỳ hỏi: “Bác của cậu Lý gì đó là ai vậy?”  

 

Dẫu sao cũng mất hết thể diện rồi, Trương Tinh Tinh không thèm tỏ vẻ nữa mà khinh Tôn Hàn ra mặt nói: “Nói ra e cậu lại sợ hết hồn đấy! Họ Tôn kia, cậu nên biết điều rồi tránh xa Thẩm Tri Thu ra, không khéo có ngày lại biến mất khỏi đây đấy!”  

 

Tôn Hàn thấy buồn cười, chị ta dám uy hiếp sẽ làm anh biến mất khỏi tỉnh này, thú vị đấy!  

 

Tôn Hàn nói: “Tôi thật sự hiếu kỳ muốn gặp anh Lý đó, để xem anh ta định làm tôi biến mất kiều gì!”  



Trương Tinh Tinh thấy lạ, tại sao Tôn Hàn không sợ hãi chút nào nhỉ? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK