Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chẳng bao lâu sau, Lý Diễm Phương đã kéo Tiết Kiến Quốc sang một bên, khẽ mắng: "Ông bị điên à, bảo Tôn Hàn tới nhà chúng ta làm gì? Ông đã quên lần này tổ chức tiệc mừng thọ cho bà cụ nhằm mục đích gì rồi sao?"  

 

Tiết Kiến Quốc lấm lét nhìn xung quanh một lượt, sau khi chắc chắn không ai nghe được cuộc trò chuyện của hai người họ thì mới đắc ý nói: "Bà nghĩ tôi ngu sao, Tôn Hàn cho có chút quà thì đáng giá bao nhiêu? Cậu ta giàu có như vậy nhưng keo kiệt với mấy người họ hàng của Liễu Y Y như chúng ta quá. Nếu so với chính sự thì tôi đâu thể nào quan tâm đến việc này được chứ!"  

 

"Vậy mà ông còn mời cậu ta? Như thế không phải càng rắc rối hơn sao?", Lý Diễm Phương càng khó hiểu hơn.   

 

"Có phải bà đã quên rồi không, cô Văn đang mang thai đấy!", đột nhiên Tiết Kiến Quốc thốt lên.  

 

Lý Diễm Phương chớp chớp mắt: "Điều này thì liên quan gì đến việc bảo Tôn Hàn tới thành phố Tế Bắc?"  

 

"Tất nhiên là có liên quan. Bà không biết đứa trẻ trong bụng cô Văn là của ai đúng không. Người đó không thể nào cưới cô Văn được. Nhưng sản nghiệp nhà họ Văn rất lớn, không thể nào để con gái chưa chồng đã có con. Mà cũng không thể bỏ đứa bé được, thế nên nhà họ đang tìm..."  

 

"Một người đổ vỏ sao?", Lý Diễm Phương đột nhiên hiểu ra.  

 

"Chính xác! Đúng là Tôn Hàn rất giàu, nhưng nhà họ Văn có tiếng nói tuyệt đối ở thành phố Tế Bắc. Điều kiện của Tôn Hàn khá tốt, cô Văn chắc chắn sẽ chấm cậu ta. Đến lúc đó tôi sẽ nói chuyện với nhà họ Văn, chắc chắn chúng ta sẽ kiếm được món hời to!"  

 

Sắc mặt Tiết Kiến Quốc trở nên rạng rỡ vô cùng.  

 

Lý Diễm Phương cũng bật cười, bà ta đã nghĩ ra viễn cảnh đống tiền đang vẫy tay với mình.  

 

Chẳng mấy chốc bữa cơm trưa đã kết thúc.   

 

Liễu Y Y đưa Tôn Hàn xuống dưới tầng, cô hỏi: "Nghe Tiết Kiến Quốc nói anh muốn tới thành phố Tế Bắc dự buổi lễ mừng thọ của bà ngoại tôi?"  

 

Tôn Hàn gật đầu: "Đúng vậy".  

 

"Không phải anh rất bận sao, sao lại rảnh rỗi mà đi vậy?"  

 

"Vừa hay anh cũng phải đến thành phố Tế Bắc làm một số chuyện. Em thì sao? Em định khi nào đi, hay là đi cùng với anh đi, lái xe đi cũng tiện hơn nhiều", Tôn Hàn đưa ra lời mời.  

 

Thành phố Tế Bắc cũng không cách xa thành phố Giang Châu lắm, nhưng cũng không gần, khoảng bảy tám tiếng đồng hồ đi xe.  

 

Nhưng nếu bắt xe thì sẽ hơi phiền phức, phải chuyển xe mấy lần liền.  

 

"Đến lúc đó rồi tính".  

 

"Ừ, được, đến lúc đó thì em cần thì cứ gọi điện. Em để ý bên Đồng Đồng một chút nhé, có gì cần cứ nói với anh".  

 

"Được".  

 

Hai người tạm biệt rồi Tôn Hàn quay về biệt thự.  



Còn Từ Hạ thì lên phố đi dạo. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK