Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tôn Hàn ngồi một bên gật đầu.  

 

Đúng là Trương Tam không có lá gan này thật.  

 

Dù một tên lưu manh có giỏi đến mấy thì cũng không dám đối đầu với một thế lực mạnh như tập đoàn tài chính.  

 

Cùng lắm cũng chỉ như con muỗi đốt con sư tử mấy phát thôi, cứ đối đầu thì không dám.  

 

Bởi họ không cùng một đẳng cấp.  

 

Nếu Trương Tam dám ủ mưu đó với công trình của Diệp Thị, chỉ cần sơ sẩy và bị phát hiện một cái là tan xác pháo ngay.  

 

Còn nếu vẫn dám làm vậy thì chỉ có một lý do thôi, đó là có người chống lưng.  

 

“Nếu thông tin Tôn Hàn tra được là đúng thì Trương Tam đó rất đáng tình nghi! Ông ơi, hay có ai đứng sau nâng đỡ cho hắn?”, Liễu Phương Phương cũng nghĩ đến vấn đề này.  

 

Diệp Hà Sơn không trả lời ngay mà cau mày suy nghĩ, sau đó mới nói: “Nếu Tôn Hàn có thể điều tra ra Trương Tam thì cảnh sát của Ma Đô cũng có thể tra ra được. Bây giờ, hắn vẫn bình an vô sự, chứng tỏ không có manh mối gì từ hắn, chắc chỉ là trùng hợp thôi”.  

 

“Mà thôi, Liễu Thị Long gọi cho ông bảo hai đứa đến đây hưởng tuần trăng mật, thế thì đừng nhọc lòng về chuyện của ông nữa. Đời ông trải qua bao phong ba sóng gió rồi, chút chuyện này đã nhằm nhò gì”.  

 

Liễu Phương Phương còn định nói gì đó, nhưng Tôn Hàn ra nháy mắt ra hiệu cho cô ta im lặng.  

 

“Vậy bọn cháu ra ngoài đi dạo đây ạ”, Tôn Hàn cười nói.  

 

“Ừ, cứ tự nhiên như ở nhà nhé, đừng khách sáo gì cả, khi nào ăn cơm thì ông gọi”, Diệp Hà Sơn khách sáo nói.  

 

Sau đó, Tôn Hàn và Liễu Phương Phương đã đi ra ngoài biệt thự dạo quanh vài vòng.  

 

Liễu Phương Phương kỳ quái hỏi: “Sao lúc nãy anh lại cản tôi?”  

 

“Cô không thấy ông mình đã có tính toán cả rồi à, chẳng qua không muốn tiết lộ cho mọi người biết thôi”, Tôn Hàn thờ ơ đáp.  

 

Thật ra, Tôn Hàn nghi là không cần anh chỉ điểm thì Diệp Hà Sơn cũng biết Trương Tam có vấn đề, khéo đã cho người bí mật đi điều tra rồi.  

 

Thậm chí giả thiết có người chống lưng cho hắn để ngấm ngầm đối phó với Diệp Thị là thật cũng nên.  

 

Người có thể chèo chống cả một công ty bất động sản lớn như vậy thì có thể đơn giản không?  

 

Nhiều chuyện, ông ấy không nói ra, chứ không phải không biết.  

 

“Nếu đúng là vậy thì phiền phức rồi”.  

 

Liễu Phương Phương ngẫm nghĩ một lúc lâu rồi tỏ vẻ buồn bã.  

 

Tôn Hàn cũng thấy đúng là vậy.  

 

Ma Đô cũng thật phức tạp.  

 

Diệp Hà Sơn là một trong các người đứng đầu của bốn gia tộc lớn ở đây, cho nên bất kể là mánh khoé hay tiền bạc đều không phải nghĩ.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK