Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Liễu Phương Phương lặng người, sau đó nổi trận lôi đình, chất vấn: "Rốt cuộc anh bận việc gì vậy? Để tôi đi về một mình sao? Một mình tôi thì về kiểu gì được?"  

 

"Tôn Hàn, mặc dù anh không mong muốn cuộc liên hôn này, nhưng anh vẫn cần phải tôn trọng tôi".  

 

"Lần này tôi và anh đến Ma Đô trên danh nghĩa là đi hưởng tuần trăng mật".  

 

"Anh đã từng thấy đôi vợ chồng nào đi hưởng tuần trăng mật mà người vợ đi về trước chưa?"  

 

"Anh bảo tôi về trước rồi người nhà sẽ nhìn tôi ra sao?"  

 

Sau khi phát tiết một hồi, Liễu Phương Phương cũng nhận ra mình hơi làm quá lố nên cố gắng bình tĩnh lại, nói: "Xin lỗi, tôi thất lễ rồi".  

 

Có điều, lúc này ở khóe mắt cô đã lấp lánh một giọt nước mắt.  

 

Liễu Phương Phương không phải một cô gái thích làm theo cảm xúc. Chuyện với Tôn Hàn, cô cũng đã từng nghĩ, tốt nhất nên giữ mối quan hệ như hiện tại cũng tốt. Ai sống cuộc sống của người đó, không can dự vào đời tư của nhau. Tôn Hàn cũng sẽ không đòi hỏi cô thực hiện nghĩa vụ của người vợ. Cuộc sống như vậy cũng không tệ, rất thoải mái.  

 

Nhưng trong lòng cô hiểu rõ, kể từ sau chuyện anh họ Vân Nghĩa bắt cóc cô thì cái tên Tôn Hàn đã dần dần có vị trí trong lòng cô.  

 

Cô bắt đầu rất để tâm đến anh.  

 

Bởi vì để tâm nên mới tức giận, mới cảm thấy ấm ức.  

 

Nhưng Tôn Hàn thì chẳng mảy may quan tâm đến cô!  

 

Tôn Hàn cũng ngẩn người, không ngờ một cô gái lý trí như Liễu Phương Phương lại đột ngột nổi trận lôi đình như vậy.  

 

Quả nhiên, phụ nữ đúng là một giống loài không thể nào hiểu nổi.  

 

Nhưng Liễu Phương Phương đã chất vấn đến nước này thì anh cũng chẳng buồn giấu nữa.  

 

Tôn Hàn đáp: “Thời gian này tôi khá bận, là vì tôi đang hợp tác với Tôn Phát Tài. Có lẽ cô cũng biết ông ta, chính là chủ tịch của bất động sản Long Phong!”  

 

“Ông ta đã đồng ý sẽ phối hợp cùng tôi để giành lấy dự án đảo Lâm An. Chỉ cần lấy được thì số vật liệu, tiền vốn vay mà nhà họ Diệp đã rót vào, Tôn Phát Tài sẽ giúp đỡ hết sức để bù đắp, giúp nhà họ Diệp vượt qua kiếp nạn này”.  

 

“……”  

 

Liễu Phương Phương trợn tròn mắt, trong đầu trống rỗng.  

 

Hoá ra gần đây Tôn Hàn đang bận lo chuyện này?  

 

Vậy thì cô đã trách nhầm Tôn Hàn rồi.  

 

Tôn Hàn đâu phải người không tim không phổi mà thực ra vẫn luôn âm thầm giúp đỡ cô, giúp đỡ nhà họ Diệp.  

 

“Xin, xin lỗi! Là tôi quá đáng rồi!”  

 

Sau khi biết sự thật, Liễu Phương Phương lập tức nhận sai.  

 

Cô thực sự không thể ngờ, Tôn Hàn thực ra lại tốt với cô đến vậy.  

 

Dù có phải xin lỗi nhưng Liễu Phương Phương lúc này lại mỉm cười sau hàng nước mắt.  

 

“Tạm thời đừng nói với ông ngoại, tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp nhà họ Diệp vượt qua kiếp nạn này”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK