Đậu Minh Hà đảo mắt, hoá ra vì dự án đảo Lâm An.
Lẽ nào Tôn Hàn đã thuyết phục được Ninh Quảng Sênh?
Không thể nào!
“Thị trưởng Ninh, nếu đã công khai mời thầu thì anh còn tìm gặp riêng tôi làm gì? Lẽ nào người phụ nữ đó quan trọng với anh thế sao?”
Đậu Minh Hà không muốn Ninh Quảng Sênh mất vui, nhưng cũng không thể đồng ý ngay.
Dựa vào đâu chứ?
Vì dự án này, nhà họ Đậu cũng đã bỏ ra biết bao nhiêu công sức, dù Ninh Quảng Sênh có là thị trưởng thì cũng không thể bắt họ rút lui chỉ với một câu nói được.
Còn ai đã nhờ Ninh Quảng Sênh ra mặt thì Đậu Minh Hà thoáng nghĩ là biết chỉ có thể là Đỗ Tiên.
“Quan hệ của tôi với Đỗ Tiên không phức tạp như anh nghĩ đâu, đúng là tôi đã giúp cô ấy khá nhiều việc, nhưng chắc chắn không làm gì quá đáng”.
Ninh Quảng Sênh cũng biết yêu cầu của mình hơi bắt bí người ta, Đậu Minh Hà không vui cũng là chuyện bình thường nên anh ta cũng không nổi giận.
Ninh Quảng Sênh nói tiếp: “Đúng là Đỗ Tiên đã nhờ tôi ra mặt chuyện này, nhưng tôi cũng không hoàn toàn vì nể mặt cô ấy nên mới tới tìm anh đâu”.
“Nói chứ, anh hiểu gì về Tôn Hàn?”
Tôn Hàn?
“Cậu ta là ngũ công tử bị thất lạc bên ngoài của nhà họ Tôn, mấy tháng gần đây mới về nhà”.
Đậu Minh Hà đáp.
“Xem ra Tôn Đạo Viễn đã kể cho anh rồi hả, nhưng họ cũng không biết quá rõ về Tôn Hàn đâu. Vậy để tôi nói cho anh biết nhé, Tôn Hàn này không phải người đơn giản đâu, nửa năm trước, anh ta còn là công tử của Thiên Cửu Môn ở Tây Nam, hơn nữa còn đánh bại quân vương của thế giới ngầm là Giang Lệ đấy”.
“Công Tử Minh ở Thượng Kinh, Thiên Cửu Môn ở Tây Nam, thương hội ba tỉnh Đông Bắc và Bắc Vương Điện ở phía Bắc đều là các thế lực lớn nổi tiếng của nước ta cả”.
“Trước khi Tôn Hàn về Thượng Kinh, cậu ta chính là bá chủ của một trong số các thế lực đó”.
Ninh Quảng Sênh gần như không cho Đậu Minh Hà cơ hội lên tiếng.
Anh ta tiếp tục: “Chính Tôn Hàn đã đánh gãy chân Đường Triều Bính. Sau này, cậu ta về Thượng Kinh nên đã từ chức công tử của Thiên Cửu Môn. Nhưng vừa tới Thượng Kinh, cậu ta đã bắt tay làm hoà với Giang Lệ và trở thành tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Tử! So ra thì Thiên Tử không thua gì bất động sản Thánh Thạch đâu”.
“Nếu thế vẫn chưa đủ thì để tôi kể cho anh nghe thêm một chuyện này nữa. Quân khu phía Bắc còn muốn mời Tôn Hàn nhập ngũ để tiếp bước bố cậu ta, sau này sẽ trờ thành tổng tư lệnh số một của đất nước!”
Sau khi gần hút hết điếu thuốc, Ninh Quảng Sênh tiện tay dập vào gạy tàn rồi nói tiếp: “Minh Hà, bối cảnh của Tôn Hàn không hề đơn giản đâu. Cậu ta vừa có tài năng, bản lĩnh, lại có cả gia cảnh. Mấy tỷ mà mua được thiện cảm của người ta thì tôi nghĩ anh nên đồng ý”.
“Nếu giờ mà đắc tội với cậu ta, nói thật chứ, một khi cậu ta dùng thủ đoạn nham hiểm nào đó, đến tôi còn phải cân nhắc đây này”.