Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



 

"Nếu đã quay lại rồi thì đương nhiên phải gặp họ. Đi thôi".  

 

Tôn Hàn sải bước về phía trước.  

 

Nói đúng ra thì đây là lần đầu Tôn Hàn đến tỉnh lỵ tỉnh Tây nhưng anh mới thực sự là chủ nhân của tập đoàn Cửu Thành.  

 

Nói "quay lại" đương nhiên cũng không phải là quá quắt.  

 

"Chúc mừng cậu chủ!"  

 

"Chúc mừng cậu chủ!"  

 

Dưới những tầng thấp, hàng nghìn công nhân viên xếp thành hai hàng đợi Tôn Hàn đi vào đại sảnh rồi cung kính cúi chào và đồng thanh hô lớn.  

 

Trong đó cũng không ít người âm thầm lén lút đánh giá vị chủ tịch này. Cũng có nhiều cô gái nhan sắc nổi bật cố tình tìm cách liếc mắt đưa tình, ra ám hiệu mong Tôn Hàn chú ý đến mình.  

 

Chỉ tiếc là, Tôn Hàn chỉ nhìn thẳng và đi về phía trước.  

 

Mấy cô gái kia dù ra sức ra ám hiệu thì cũng công toi.  

 

"Cậu chủ!"  

 

"Cậu chủ!"  

 

Khi anh bước vào phòng họp trên tầng cao nhất.  

 

Khoảng hai ba chục người đồng loạt đứng lên.  

 

Tôn Hàn nhìn về phía chiếc ghế chủ tịch, sau đó đi thẳng tới đó ngồi.  

 

Khi ngồi ở vị trí trung tâm rồi nhìn những người khác đều đang đứng nghiêm chỉnh bên cạnh, Tôn Hàn mới chợt cảm nhận được mình của hiện tại rốt cuộc có quyền lực đến mức nào.  

 

Ở Tây Nam này, chỉ cần anh muốn thì bất cứ ai cũng phải cúi đầu!  

 

"Ngồi xuống cả đi", Tôn Hàn nói bằng giọng bình thường nhất có thể, như thể không cảm xúc, không buồn cũng không vui.  

 

"Cảm ơn cậu chủ!"  

 

Lại một loạt tiếng động vang lên.  

 

"Đây là lần đầu tôi đến tập đoàn Cửu Thành, tôi tin chắc nhiều người trong số các vị cũng lần đầu gặp tôi. Mọi người có thể ngạc nhiên, có thể cảm thấy tôi còn quá trẻ, hoặc cho rằng tôi không đủ tư cách ngồi lên chiếc ghế chủ tịch này, cũng không đủ kinh nghiệm và tư cách điều hành Thiên Cửu Môn".  

 

Tôn Hàn chậm rãi nói tiếp: "Có điều những thứ này đều không quan trọng, giờ cái ghế này là của tôi. Một khi tôi còn ngồi trên chiếc ghế này thì bất kể là Thiên Cửu Môn hay là tập đoàn Cửu Thành đều phải nghe theo chỉ thị của tôi".  

 

Giọng Tôn Hàn vô cùng bình thản nhưng lại rất bá đạo và có uy.  

 

Trên bàn họp không ai nói câu nào, chỉ nghiêm túc lắng nghe, cũng có thể coi là biết nghe lời.  

 

Đương nhiên Tôn Hàn thừa biết những người được phép tham gia cuộc họp cấp cao của tập đoàn Cửu Thành này đều là nhân vật quan trọng ở các cấp khác nhau của Thiên Cửu Môn, ai nấy đều có cái tôi rất lớn.  

 

Muốn họ tâm phục khẩu phục một thanh niên chưa quá ba mươi tuổi thì đúng là nằm mơ.  

 

Lý do không ai thể hiện sự không vui ra mặt hay buông lời châm chọc rất có khả năng là do họ đã nghe chuyện Tôn Hàn xử lý Tả Quân ở Tề Bắc.  

 

Tôn Hàn không cần họ sùng bái anh, chỉ cần nghe lời là được.  

 

Thực ra hôm nay anh khá hài lòng với biểu hiện của những người có mặt ở đây.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK