Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Song, Tôn Hàn lại thong thả bưng tách trà mà phục vụ mới mang tới lên rồi nhấp một ngụm.

 

Cẩm Hoằng sầm mặt nói: “Tôn Hàn, anh yên tâm, chỉ cần anh chữa khỏi bệnh cho ông tôi thì anh…”

 

“Anh Cẩm, hiện giờ tôi không cần gì hết. Tôi chỉ muốn anh trả lại sự trong sạch cho Giang Hồi thôi”.

 

Chuyện này…

 

Cẩm Hoằng méo mặt rồi bình tĩnh nói: “Tôn Hàn, chỉ là một người phụ nữ thôi mà, việc gì anh cứ phải bận tâm mãi thế! Anh thích người nổi tiếng đúng không! Được ngay, tôi có thể đưa một ngôi sao nổi tiếng hơn cả Giang Hồi lên giường cho anh. Nếu anh vẫn chưa hài lòng thì tôi sẽ bảo Cẩm Văn Hạo từ nay không được có ý đồ gì với Giang Hồi nữa”.

 

“Nhưng riêng chuyện trả lại sự trong sạch cho cô ta thì tôi không đồng ý được”.

 

Anh ta có thể đồng ý bắt Cẩm Văn Hạo nhượng bộ.

 

Nhưng sao đàn ông nhà họ Cẩm phải đi xin lỗi một diễn viên cỏn con được.

 

“Thế thì chúng ta không còn gì để nói nữa. Anh Cẩm, anh cứ cho ông mình uống theo toa thuốc đó đi, nó vẫn sẽ giúp ông cụ giảm triệu chứng đau đầu. Còn việc chữa trị thì thứ cho tôi bất tài, không dám khám cho ông cụ đâu. Nhỡ tôi khám ra vấn đề gì thì tôi sợ mình không chịu trách nhiệm được”.

 

Song, Tôn Hàn không hề nải nỉ, anh tỏ thái độ rõ ràng, nếu Cẩm Hoằng không đồng ý thì anh cũng không khám chữa gì nữa hết.

 

Cẩm Hoằng nổi giận, không còn vẻ lịch sự như lúc đầu nữa mà thâm độc nói: “Tôn Hàn, anh không sợ tôi làm gì anh à? Đừng tưởng anh có quan hệ tốt với Giang Lệ thì tôi không dám động vào anh, bạn bè của Giang Lệ đông lắm, ông ta không lo chuyện bao đồng hết được đâu!”

 

“Nhà họ Cẩm là gia tộc có máu mặt ở Thượng Kinh, đừng nói là động đến tôi, kể cả anh có giết tôi thì cũng chẳng làm sao cả. Nhưng anh Cẩm này, tôi không sợ anh đâu”, Tôn Hàn vẫn mỉm cười, như thể những lời doạ nạt của Cẩm Hoằng chỉ là gió thoảng bên tai.

 

Đúng là khó chơi!

 

Cẩm Hoằng như muốn phát điên, nhưng lại chẳng thể làm gì Tôn Hàn được.

 

Cuối cùng, anh ta thở ra một hơi rồi nói: “Để tôi gọi điện về nhà thương lượng đã!”

“Vậy tôi sẽ chờ đáp án của anh Cẩm”.

 

Tôn Hàn mỉm cười, tỏ rõ thái độ không nhân nhượng.

 

Dẫu sao điều kiện để anh chữa bệnh cho ông Cẩm Hoằng cũng chỉ có một mà thôi, đó là trả lại sự trong sạch cho Giang Hồi.

 

Nhưng chuyện này lại có liên quan đến Cẩm Văn Hạo.

 

Với các danh gia vọng tộc như nhà họ Cẩm mà nói thì nhiều khi con cháu nhà họ làm sai thì vẫn là đúng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK