Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói thẳng ra là Thẩm Vấn đã không trả lời đúng trọng tâm câu hỏi của Tôn Hàn.

 

“Đấy là ông nói chứ không phải tôi! Tề Thiên Tại, ông già thật rồi đấy, thời đại bây giờ khác xưa rồi, cho nên đừng có to tiếng trước mặt tôi, con người tôi…”

 

Thẩm Vấn bẻ khớp ngón tay cái trên bàn tay phải kêu rắc một cái.

 

Sau đó, anh ta mới ngẩng đầu lên rồi nhìn thẳng vào Tề Thiên Tại, bổ sung thêm: “Bình thường tôi rất hiền, nhưng động vào thì rất phiền đấy. Nếu để tôi bực lên thì kể cả ông, tôi cũng dám tiễn lên đường đấy, tin không?”

 

“Thế cậu thử xem, khỏi cần chờ ngày mai nữa, ông đây không muốn nhìn thấy mặt trời ngày mới ló dạng nữa rồi”, Tề Thiên Tại cười lạnh đáp lại, xem ra cũng đang rất tức giận rồi.

 

Lúc này, Tôn Hàn giơ tay lên ngăn lại.

 

“Nói đúng ra thì mọi người đều là các nhân vật chủ chốt của Thiên Cửu Môn, cho nên không ai thiếu khí phách và tài năng cả, nhưng lục đục nội bộ thì tôi thật lòng không muốn thấy một chút nào. Tôi đã thông báo việc Giang Lệ xuống phía Nam rất nhiều lần rồi, giờ tôi nhắc lại thêm một lần nữa. Nếu khi Giang Lệ đến mà mọi người vẫn giữ được khí phách này, thì tôi phục”.

 

Tôn Hàn ngập ngừng một lát rồi liếc nhìn sang Kim Thất Lạc: “Cụ Kim thì sao?”

 

“Ha ha, tôi ấy hả, tôi không có ý kiến gì, cứ như Thẩm Vấn thôi. Nói thật thì tôi cũng già rồi, mấy mà phải nghỉ hưu đâu. Nếu công tử thấy tôi không thể đảm nhiệm vị trí chủ tịch của tập đoàn Cửu Thành, kiêm quản lý của Thương Bộ nữa thì thay người khác cũng được”, Kim Thất Lạc vui vẻ đáp.

 

Nghe thì có vẻ hoà nhã, nhưng thực chất cũng đầy bắt bí nhau.

 

Nếu thật sự có thể dễ dàng tìm người thay thế cho hai vị trí này thì Tôn Hàn đã chẳng đau đầu nhức óc như bây giờ.

 

Thiên Cửu Môn chia năm xẻ bảy, các nhân vật lớn ở đây đều tự hoạt động riêng rẽ.

 

Nếu không bắt họ nể phục thì uổng phí chức vụ công tử của Tôn Hàn rồi.

 

Hàn Hướng Đông chẳng nói một lời, đến biểu cảm cũng lười thể hiện ra.

 

Thái độ của anh ta rất đơn giản, công tử dặn sao thì Chiến Bộ của anh ta sẽ làm vậy, còn giúp hai người kia thì thôi.

 

Anh ta và Kim Thất Lạc cùng Thẩm Vấn có vị trí tương đương, thực lực cũng không chênh nhau nhiều nên không giúp được.

 

Tề Thiên Tại vẫn kiên định đứng về phía Tôn Hàn, nhưng ông ấy đã rút về nhiều năm nên sự ủng hộ không còn nhiều tác dụng nữa.

 

Còn Tả Quân, chưa bàn đến việc ông ta có thật lòng quy phục hay không, dù thực lực của ông ta ở Tề Bắc có mạnh đến mấy thì cũng chưa là gì với tỉnh cả, nên có thể giúp được gì đây?

 

Muốn các thế lực khác của Thiên Cửu Môn hàng phục thì Tôn Hàn chỉ có thể dựa vào sức mình thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK