Bụp!
Quá nhanh thì sinh biến.
Phá Quân để lộ sơ hở trước, vừa lơ là một cái đã bị trúng một đòn ngay hàm dưới, sau đó bay xa cả mấy mét rồi rơi khỏi sàn đấu.
Đến các thành viên ngồi trên khán đài của Thiên Cửu Môn còn cảm thấy đau thay Phá Quân.
Sau đó ai nấy đều vô thức thấy sợ Kim Lộ Đông hơn một chút.
Dù Phá Quân là nhân vật mới nổi trong môn phái, nhưng thực lực cũng đứng trong hàng tốp.
Vậy mà vẫn không địch lại được một người chẳng có tên tuổi gì này.
Cục diện bất ổn rồi đây!
Lúc này, Phá Quân đang lổm ngổm bò dậy, sau đó vặn cổ kêu rắc một cái, xương hàm dưới đã trở về vị trí cũ.
Tiếp đó, cậu ta lại xông lên như không có chuyện gì xảy ra.
Kim Lộ Đông hơi ngạc nhiên, bởi không ai biết cú đấm vừa rồi mạnh thế nào hơn hắn.
Thế mà tên này vẫn chiến tiếp được!
Nhưng cũng chỉ được thế mà thôi.
Kim Lộ Đông tỏ vẻ coi thường, sau đó tiếp tục không chút nhân nhượng tung đòn tấn công.
Ban nãy, hắn đã đấm cho Phá Quân một cú rồi thì giờ cũng có thể làm được tiếp.
Để xem tên này có thể chịu được bao nhiêu phát đấm.
Bụp!
Kim Lộ Đông đấm liên tiếp vào xương sườn của Phá Quân, dưới những cú đấm sức mạnh ấy, tiếng xương gãy đã vang lên.
Nhưng Phá Quân lại không bay đi như Kim Lộ Đông nghĩ.
Cậu ta đứng vững vàng tại chỗ, xuống trung bình tấn để giữ cho mình không bị đánh bay.
Tiết tấu của trận đấu diễn ra rất nhanh.
Ngay sau đó, Phá Quân nghiến răng nghiến lợi dồn hết sức vào một cú đấm trúng ngay cổ của Kim Lộ Đông.
Nhiều người còn không dám nhìn thẳng khi thấy cảnh này.
Bịch!
Sau một tiếng kêu đau đớn, Kim Lộ Đông với thân hình khổng lồ đã bay lùi lại như mũi tên bắn đi.
Hắn phải bay xa đến ba mét.
Kim Lộ Đông đã ngã chổng vó.
“Phụt!”
Hắn liên tục hộc cả máu lẫn nước bọt ra.
Sau đó, hắn giùng giằng muốn đứng dậy nhưng lại không thể.
Thua!
“Trận thứ nhất, Kim Lộ Đông out!”
Lúc này, Phá Quân đang khom người xuống, giơ tay ôm chặt lấy bên ngực trái, một cơn đau mãnh liệt khiến cậu ta phải xuýt xoa.
Nhưng cậu ta vẫn mỉm cười.