Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôn Hàn để lại một câu nói rồi xoay người rời đi.  

 

Ở trong phòng, Từ Tiểu Bân không giữ bình tĩnh được nữa, “Mẹ à, mẹ có cảm thấy hình như Tôn Hàn không còn giống ngày xưa hay không? Hơn nữa, tại sao anh ta biết cả chuyện mẹ bán miếng ngọc ấy với giá bao nhiêu chứ?”  

 

Dương Dung làm sao biết được. Bà ta đau đầu quá rồi, không muốn suy nghĩ nữa, “Mặc kệ nó biết bằng cách nào, mẹ cứ không thừa nhận đấy, nó có muốn kiện mẹ cũng không kiện được!”  

 

Lúc người nọ mang Tôn Hàn đến nhà họ nhờ nuôi dưỡng, Tôn Hàn chỉ là một đứa bé, dựa vào cái gì mà nói miếng ngọc đó của Tôn Hàn?  

 

Về điểm này, Dương Dung hoàn toàn không sợ.  

 

“Nhưng ngộ nhỡ Tôn Hàn gây rối ở hôn lễ của Từ Hạ…”, Từ Tiểu Bân vẫn rất lo lắng.  

 

Nếu hôn sự của Từ Hạ và Hoàng Tài đổ bể, vậy họ biết đòi một triệu tiền sính lễ ở đâu đây?  

 

Dù Từ Tiểu Bân đã có một khoản tiền một triệu hai trăm nghìn trong nhà rồi, nhưng lòng tham của con người là không đáy.  

 

Một triệu hai trăm nghìn, chỉ miễn cưỡng đủ cho cậu ta lấy Cố Uyển Nhi thôi.  

 

Nếu như có thêm một triệu nữa, cậu ta sẽ có thể mua được một con xe tốt, còn dư chút ít để làm ăn nữa.  

 

Có vậy thì ngày tháng về sau mới thực sự sung sướng!  

 

Lúc này, Dương Dung mới cười khẩy, vẻ dửng dưng, “Con trai à, con nghĩ Hoàng Tài hiền lành lắm sao? Nếu Tôn Hàn vui vẻ tham dự hôn lễ, Hoàng Tài còn khách sáo gọi nó là anh vợ”.  

 

“Nó mà dám làm loạn, Hoàng Tài sẽ đánh gãy chân nó!”  

 

 

 

Đi xuống dưới lầu.  

 

Tôn Hàn ngẩng đầu nhìn toà nhà đã từng rất thân thuộc với mình, chỉ cảm thấy ngôi nhà này đã trở nên rất đỗi xa lạ.  

 

Toà nhà cũ kỹ ấy vẫn như xưa, chẳng có gì thay đổi.  

 

Nhưng mẹ nuôi và em trai anh, thực sự khiến anh cảm thấy rất bất lực.  

 

Hôm nay đến đây, tuy rất tức giận, nhưng anh vẫn muốn xử lý chuyện này thật êm đẹp.  

 

Người một nhà cả, làm ầm ĩ quá cho ai xem?  

 

Nhưng anh đã đánh giá thấp lòng tham của mẹ nuôi và em trai quá rồi, ngay cả con gái và em gái mà họ cũng xem có thể xem như món hàng để giao dịch.  

 

Nhắc đến chuyện cưới xin của Từ Hạ, mẹ con họ không hề có chút áy náy nào.  

 

Tách!  

 

Tôn Hàn châm thuốc rồi hít một hơi, để thuốc lá ngấm vào phổi, tâm trạng mới có thể bình tĩnh hơn một chút.  

 

“Anh Tôn Hàn, anh mới về hôm nay à?”, một giọng nói vui vẻ bỗng nhiên vang lên.  

 

Tôn Hàn nghiêng mặt nhìn sang, thấy Chu Đình mặc chiếc áo lông đỏ tươi đang kinh ngạc bước đến, đi cạnh cô ấy là một cô nàng rất xinh.  



“Anh Tôn Hàn, em là Vương Ngọc, anh còn nhớ em chứ?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK