Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nếu có một người đàn ông nào đó đối xử với Trần Hương như thế, thì cuộc đời này đã khác.  

 

Tiếc rằng cô ta không phải Liễu Y Y.  

 

“À phải, cô gửi cho tôi số tài khoản nhé, tôi sẽ gửi tặng cô một chiếc xe”, Tôn Hàn bỗng nhiên nói một câu đầy khó hiểu.  

 

Trần Hương sững người.  

 

Vô duyên vô cớ, sao anh lại mua xe cho cô ta?  

 

Chẳng lẽ…  

 

“Tôn Hàn, tôi…”, Trần Hương nghĩ đến một khả năng, gương mặt liền ửng hồng, bối rối chẳng biết nên mở lời ra sao.  

 

“Ý của tôi là thế này, bây giờ cô cũng thấy tình hình giữa tôi và Y Y rồi đấy, có lẽ cô ấy sẽ còn giận tôi rất lâu. Mà tôi cũng chẳng có gì để làm hoà với cô ấy. Tôi mua một chiếc xe cho cô, sau đó thì phiền cô vất vả một chút, khi nào Y Y có việc thì lái xe đưa cô ấy đi nhé”.  

 

“Yên tâm, chiếc xe này là tôi mua cho cô, đương nhiên là tặng cô rồi”.  

 

Trần Hương lại sững sờ, trái tim lập tức trở nên trống rỗng.  

 

Cô ta cứ ngỡ rằng Tôn Hàn đột nhiên có hứng thú với cô ta, muốn cô ta làm người phụ nữ trong bóng tối của anh.  

 

Ban nãy Trần Hương còn băn khoăn, không biết có nên đồng ý hay không.  

 

Trở thành người phụ nữ không danh phận của Tôn Hàn, là điều mà biết bao phụ nữ mong ước.  

 

Trần Hương cũng là người phàm mắt thịt, làm sao có thể kháng cự chứ.  

 

Nhưng hoá ra, cũng chỉ vì Liễu Y Y.  

 

Cô ta thực sự rất muốn hỏi Tôn Hàn, rốt cuộc Liễu Y Y có tài đức gì mà lại khiến anh đối xử tốt đến thế.  

 

“Được!”, Trần Hương nặn ra một nụ cười.  

 

Cô ta được tặng một chiếc xe hơi cơ mà, tất nhiên sẽ tự nguyện làm theo lời anh rồi.  

 

“Ừ, phiền cô nhé”, Tôn Hàn tỏ ý cảm ơn.  

 

Dứt lời, Tôn Hàn cũng bật cười tự giễu. Nói cho cùng, anh vẫn cảm thấy ghen tuông, không muốn nhìn thấy Liễu Y Y ngồi trên xe của người đàn ông khác.  

 

Trong chuyện phụ nữ, hoá ra người đàn ông nào cũng có lòng chiếm hữu.  

 

Tôn Hàn cũng không ngoại lệ.  

 

Điều phiền não nhất là bây giờ anh còn cảm thấy hoang mang về chính tương lai của mình, làm sao có thể hứa hẹn với Liễu Y Y đây?  

 

Cuối cùng, Tôn Hàn uống khoảng bốn chai bia, Trần Hương uống được ba chai thì dừng lại.  

 

Tôn Hàn đích thân đưa Trần Hương lên taxi, rồi đi bộ về khách sạn.  

 

Tắm rửa xong, Tôn Hàn ngồi trước cửa sổ sát đất, lấy điện thoại ra gọi cho Từ Khang Niên.  

 

“Chào cậu!”  

 

Tôn Hàn nhẹ giọng hỏi, “Tình hình ở tỉnh lỵ thế nào rồi?”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK