Ở đó có rất nhiều việc cần làm, anh cũng không chăm sóc cho Từ Hạ được. Để Từ Hạ ở lại Giang Châu, tìm một công việc giảng dạy, thỉnh thoảng chơi với Đồng Đồng còn tốt hơn.
Nếu có thời gian, anh có thể đưa em gái đi thăm thú Giang Châu.
“Anh à, anh không nghĩ việc để Đồng Đồng ở nhà cô Liễu không được thích hợp hay sao ạ?”, Từ Hạ không trả lời anh mà lại thắc mắc vấn đề khác.
Tôn Hàn cau mày, “Sao lại không thích hợp?”
“Anh à, Đồng Đồng là con gái anh chứ đâu phải con gái của cô Liễu. Dạo trước anh về Mục Thành, giao con gái cho cô Liễu chăm sóc thì không vấn đề gì. Nhưng giờ anh về rồi, chuyện này đâu cần thiết nữa ạ!”
“Không phải có vấn đề gì, chỉ là, không được thích hợp cho lắm”, Từ Hạ suy xét.
Đồng Đồng là con gái của anh cả, cũng là người thân của Từ Hạ. Cô ấy có thể chăm nom Đồng Đồng.
Nhưng Liễu Y Y dù gì cũng là người ngoài, cứ giao Đồng Đồng cho cô chăm sóc thì làm phiền người ta quá.
Tôn Hàn bỗng châm một điếu thuốc, đôi lông mày nhíu lại, “Sao em biết Đồng Đồng không phải là con gái của Liễu Y Y?”
“Đồng Đồng là con của chị… của Lâm Mỹ Quyên và anh mà. Sao lại là con của cô Liễu được? Anh à, anh đừng đùa nữa mà!!”
Tôn Hàn chợt bật cười ha hả, “Tiểu Hạ, chuyện này rất phức tạp, nhưng Y Y thực sự là mẹ ruột của Đồng Đồng, để cô ấy chăm nom cho Đồng Đồng hoàn toàn không có gì không thích hợp cả”.
“Còn Lâm Mỹ Quyên…”
“Cô ta ấy à, đã lừa gạt anh trai em suốt sáu năm ròng!!”
…
Tối đến, Tôn Hàn vừa dùng cơm xong thì bất ngờ nhận được cuộc gọi của Từ Khang Niên.
Vừa suy nghĩ tại sao Từ Khang Niên lại gọi mình lúc này, Tôn Hàn vừa đi đến trước cửa sổ phòng khách rồi bắt máy.
“Có chuyện gì?”
“Ngô Bách Xuyên xảy ra chút chuyện ạ”.
“Cậu ta? Đắc tội ai à?”
Đương nhiên Tôn Hàn biết Ngô Bách Xuyên, đây là người đã giúp anh gài bẫy Lâm Hạo.
“Là Lâm Hạo! Không ngờ Lâm Hạo tìm được một người, mạnh tay tẩn cho Ngô Bách Xuyên một trận! Còn bảo Ngô Bách Xuyên trong vòng hai ngày phải lấy ra một trăm triệu để xin lỗi! Khá là khó nhằn”.
Không ngờ, trong đầu Tôn Hàn vừa nghĩ đến Lâm Hạo thì Từ Khang Niên đã lên tiếng.
Nếu Ngô Bách Xuyên bị xử lý vì chuyện của Lâm Hạo, vậy thì Tôn Hàn không thể ngoảnh mặt làm ngơ.
Anh chỉ cảm thấy hơi lạ. Lâm Hạo đã tìm được ai mà lại khiến Từ Khang Niên cũng cảm thấy khó nhằn, cần phải gọi điện cho anh nhỉ.
“Là ai?”
“Lý Anh, con nhà giàu ở tỉnh lỵ. Lý Anh không ghê gớm gì, nhưng chú của Lý Anh… là Lý Hắc Tử!
Tôn Hàn híp mắt lại ngay lập tức, “Thú vị đấy. Bây giờ ông có biết Lý Anh ở đâu không? Tôi muốn gặp một lát”.