“Lúc ấy, chị dâu bảo thật ra chưa muốn mua biệt thự sớm như vậy, nhưng vì muốn cho Đồng Đồng có môi trường sống tốt hơn, với chị ấy cũng không thiếu tiền nên mới mua luôn”.
“Căn thứ hai từ dưới lên là nhà chị dâu đấy anh”.
Tôn Hàn ngồi trong xe gật đầu, trong lòng thấy mềm mại.
Liễu Y Y là một người phụ nữ rất mạnh mẽ. Lúc trước, anh từng đề nghị mua một căn nhà mới cho cô, song cô đã từ chối thẳng thừng.
Đến tận bây giờ, Liễu Y Y cũng không nhận bất kỳ thứ gì của anh, kể cả là cổ phần của Phong Hoả!
Bây giờ, Liễu Y Y đã là tổng giám đốc của thương hiệu Y Minh Nguyệt, lương một năm thoải mái để mua được một căn biệt thự như thế này.
Hơn nữa còn là vì Đồng Đồng, như vậy đủ thấy tình cảm mẹ con gắn kết đến mức nào.
Anh quyết định cho Đồng Đồng ở lại với Liễu Y Y quả là đúng đắn.
Nếu cô bé ở với anh thì chắc chắn sẽ không được chăm sóc tỉ mỉ như vậy.
Tôn Hàn xuống xe rồi bảo Lục Hạo về trước, sau đó đến trước cửa căn biệt thự rồi ấn chuông.
Chẳng mấy chốc, anh đã nghe thấy động tĩnh ở trong nhà.
Sau đó, có một người phụ nữ trung niên mở cửa ra, khi nhìn thấy anh thì sững người.
“Tôn Hàn!”
Tôn Hàn nhìn bà ấy rồi mỉm cười chào hỏi: “Cô ạ!”
Tiết Lan không ngờ người tới gõ cửa nhà mình lại Tôn Hàn - người mà bà ấy nghe nói đã đến Thượng Kinh rồi.
Nếu anh đã đến đây rồi thì bà ấy không thể chặn ngoài cửa được.
“Vào đi”.
Căn biệt thự này thuộc tầm trung, chỉ có Tiết Lan, Liễu Y Y và Đồng Đồng ở nên khá rộng rãi.
Bày trí trong nhà cũng không quá xa hoa, nhưng rất hiện đại, hơn nữa có phong cách mang đậm tính thần thoại.
Có một bức tranh công chúa bạch tuyết treo trên bức tường lớn nhất trong nhà, đương nhiên đây là làm cho Đồng Đồng.
Sự ấm áp của ngôi nhà này lập tức dội vào tim Tôn Hàn.
Đúng là Liễu Y Y có khác, bởi nếu là các bà mẹ khác thì chưa chắc họ đã tinh tế đến vậy.
Tôn Hàn càng thấy ưng ý với ngôi nhà này thì cũng lại càng thấy mất mát.
Chính anh cũng không biết mình và Liễu Y Y có được một kết thúc viên mãn hay không.
“Ngồi tự nhiên nhé!”
“Đồng Đồng đi học rồi, năm rưỡi chiều mới về cơ. Y Y cũng đang ở công ty, hôm nay con bé không bận lắm nên sẽ đi đón Đồng Đồng. Nếu cậu có thể chờ thì chắc cũng phải chờ mấy tiếng đấy!”