Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vậy mà anh lại là con trai của nhân vật siêu đẳng đó.

 

Gần tối, Tôn Hàn mới về tới Giang Châu, sau đó anh đã đi nghỉ luôn.

 

Mai vừa hay là cuối tuần, cả Đồng Đồng và Liễu Y Y đều được nghỉ.

 

Sáng hôm sau ngủ dậy, Tôn Hàn mới nhắn tin cho Liễu Y Y biết là mình đã về Giang Châu.

 

Ba người hẹn gặp nhau ở công viên trò chơi.

 

Tôn Hàn đến đó trước, khoảng hai mươi phút sau đã thấy bóng dáng của Liễu Y Y và Đồng Đồng tới.

 

Lúc trông thấy hai mẹ con, hốc mắt anh nóng lên như chỉ trực rơi lệ.

 

Anh thật sự muốn ở lại Giang Châu, không đi đâu nữa.

 

Mọi thứ của thế giới ngoài kia đều không liên quan đến anh.

 

Nhưng rất nhiều chuyện luôn không theo ý mình.

 

“Bố, bố ơi!”

 

Trông thấy Tôn Hàn, Đồng Đồng vui đến mức nhảy nhót.

 

Tôn Hàn đang đứng dưới đu quay, lập tức chạy tới bế Đồng Đồng lên, sau đó dùng sức cọ vào má của cô bé.

 

“Bố ơi, đau, Đồng Đồng đau quá!”

 

Bấy giờ, Tôn Hàn mới chịu thôi, sau đó quan sát Đồng Đồng một lát rồi nói: “Đồng Đồng nhà mình lại cao hơn rồi”.

 

“Bố thì không cao lên”.

 

“Ừ!”, Tôn Hàn gật đầu.

 

Lúc này, Liễu Y Y đã đi đến gần, hơn nữa còn cố tỏ ra bình thường.

 

“Người phụ nữ hôm đó không liên quan gì đến anh đâu”, vừa gặp, Tôn Hàn đã giải thích ngay.

 

Lần trước, lẽ ra chuyến về Giang Châu là một việc rất vui, nhưng đã bị Diệp Tô phá hỏng.

 

Liễu Y Y cười nói: “Về sau, em cũng đoán ra rồi, chắc người ta muốn bám vào anh. Anh giàu thế cơ mà, có người phụ nữ nào không muốn bám lấy chứ?”

 

Tôn Hàn nhếch miệng, dù không muốn thừa nhận, nhưng đây là sự thật.

 

Chỉ cần anh búng tay một cái, tiền tài mà anh có chảy ra một ít thôi cũng bằng những người phụ nữ bình thường kiếm cả mấy chục năm rồi.

 

Không bàn đến chuyện tình cảm, thì việc chinh phục phụ nữ với Tôn Hàn dễ như trở bàn tay.

 

“Thôi, đừng nhắc đến chuyện không vui nữa. Giờ vẫn sớm, chúng ta đi mua vé đi, hôm nay phải chơi thật vui với Đồng Đồng mới được”.

 

Nếu Liễu Y Y đã nói vậy thì Tôn Hàn cũng không cần giải thích nữa, cho nên anh lập tức đổi chủ đề câu chuyện.

 

“Đi thôi!”

 

Sau đó, gia đình họ đã trải qua một ngày tràn ngập tiếng cười trong công viên trò chơi.

 

Bữa trưa cũng được giải quyết một cách qua loa, phục vụ cho mục đích vui chơi tiếp.

 

Mãi đến ba giờ chiều, cuối cùng thì Đồng Đồng cũng đã chơi đến mệt lử, dù Tôn Hàn có nói thế nào thì cô bé cũng không chịu chơi nữa, mà đòi đi ăn.

 

Thấy vậy, Liễu Y Y chớp lấy thời cơ ngay: “Hôm nay chơi vui thế này thì chắc tối sẽ làm bài tập thích lắm đây, Đồng Đồng đã hứa với mẹ rồi đấy nhé!”

 

“Vâng, con biết rồi”, Đồng Đồng có vẻ cụt hứng hẳn.

 

Thấy thế, Tôn Hàn hiếu kỳ hỏi: “Nửa năm nữa, Đồng Đồng mới đi học mà, sao đã có bài tập rồi?”

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK