Chỉ cần có anh ở đó là sẽ không sao cả.
Thấy vậy, Giang Hồi và Vương Mai nhìn nhau, cũng không biết nên nói gì.
Bắt Thẩm Tri Thu đi xin lỗi Lư Khôn thì chắc chắn không chỉ đơn giản là uống cùng một ly rượu rồi nói một câu xin lỗi là xong.
Lư Khôn có ý đồ gì với Thẩm Tri Thu, cả công ty truyền thông Ngân Trần này đều biết rõ.
Nhưng nếu không xin lỗi thì lãnh đạo công ty cũng đã nói rõ ràng, sẽ đóng băng mọi hoạt động của Thẩm Tri Thu.
Dù lựa chọn thế nào thì cũng không tránh khỏi tổn thất nên người xung quanh cũng chẳng biết khuyên thế nào.
"Đúng rồi, nghe nói tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Tử họ Tôn, xuất thân của người đó thế nào vậy?", Thẩm Tri Thu thuận miệng hỏi.
Cô hỏi vậy chỉ vì tò mò chứ không có ý gì khác.
"Cậu ấy tên là Tôn Hàn, là người quen của bọn tôi", Vương Mai lập tức trả lời, lo sợ Giang Hồi lỡ miệng nói ra quan hệ giữa hai người họ.
Thế nhưng, Thẩm Tri Thu nghe xong lại vô cùng kinh ngạc!
Tôn Hàn?
Là Tôn Hàn sao?
Thẩm Tri Thu không nghĩ tới khả năng đó là một người cùng họ cùng tên vì căn bản là không có khả năng này!
Trên thế giới này quả thực có không ít người tên như vậy, nhưng người tên như vậy mà có thân phận địa vị cao thế kia thì chắc chắn chính là anh!
Anh là tổng giám đốc tập đoàn Thiên Tử?
Vậy anh tới công ty truyền thông Ngân Trần để làm gì?
Là vì cô sao?
Thấy Thẩm Tri Thu sững sờ, Giang Hồi cảm thấy khá khó hiểu nên hỏi lại: "Chị Tri Thu, chị sao vậy?"
"Tôi, không có gì! Chỉ là hình như chị cũng quen...anh ấy!"
"Anh ấy? Ai vậy?", Vương Mai hỏi lại.
"Tôn Hàn!"
Vương Mai: "....."
Giang Hồi: "...."
.......
Lúc này.
Tôn Hàn lúc này đã ngồi xuống ghế sô pha trong văn phòng của Hồ Hạo Nguyên, ung dung vắt chéo chân.
Còn Vương Lê Văn đứng bên cạnh.
Nói thẳng ra, Vương Lê Văn không cảm thấy giám đốc Tôn đang thành tâm đi bàn chuyện hợp tác mà giống như đến đây diễu võ giương oai thì đúng hơn.
Làm gì có ai đi bàn chuyện hợp tác mà lại trông như bố thiên hạ thế kia?