Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hoàng Tài ném mạnh chiếc điện thoại xuống đất, sau đó hất hết đồ trên bàn xuống để phát tiết giận dữ.  

 

Chưa bao giờ ông ta bị ức hiếp như vậy ở Mục Thành.  

 

“Mẹ nó chứ! Ông không cần biết mày là ai, nếu mai mà dám vác mặt đến, ông cho mày hết đất sống ở Mục Thành luôn”.  

 

Trong cơn giận, Hoàng Tài không thèm nghĩ đến việc tới viện để băng bó vết thương, mà chỉ gọi điện sắp xếp đàn em.  

 

Ông ta không tin lại bị một kẻ lạ mặt bắt nạt ở địa bàn Mục Thành của mình.  

 

…  

 

Sau khi xử lý Hoàng Tài, Tôn Hàn coi như đã sả được cơn tức về chuyện của Từ Hạ ở tiệm vàng của Kim phu nhân rồi.  

 

Còn chính kịch sẽ diễn ra vào ngày mai.  

 

Tôn Hàn rảo bước trên con phố của Mục Thành, sau đó lấy điện thoại gọi cho Từ Hạ.  

 

“Anh ạ?”  

 

“Em đang ở đâu đấy?”  

 

“Em ở nhà để chờ ngày mai làm cô dâu”, Từ Hạ đáp.  

 

Tôn Hàn khẽ gật đầu, nói: “Anh đã biết chuyện em bị bắt nạt ở tiệm vàng của Kim phu nhân rồi, mà anh cũng xử lý Hoàng Tài rồi, coi như giúp em trả thù”.  

 

“…”  

 

Từ Hạ ngẩn ra một lúc, sau đó lo lắng nói: “Anh, sao anh lại gặp ông ta, anh có biết Hoàng Tài là loại người nào không?”  

 

Ông ta có xuất phát điểm là một tên lưu manh, toàn làm những việc dơ bẩn.  

 

Tôn Hàn đã biết những điều này từ khi biết tên của Hoàng Tài.  

 

Nhưng theo anh thấy, những việc Hoàng Tài làm chỉ như trò trẻ thôi, chứ không đáng nhắc tới.  

 

“Ông ta có biết anh là ai không?”, Từ Hạ cố giữ bình tĩnh rồi hỏi.  

 

“Anh không nói tên”.  

 

“May quá! Thế thì tốt rồi! Giờ anh hãy rời khỏi Mục Thành đi, Hoàng Tài không phải người tốt đâu, nếu để ông ta biết là anh thì nhất định ông ta sẽ không tha cho anh đâu”, Từ Hạ vội nói.  

 

Dù Từ Hạ không biết tại sao anh mình lại biết chuyện ở tiệm của Kim phu nhân, nhưng có lẽ Tôn Hàn đã tìm cơ hội để xử lén Hoàng Tài rồi, may mà anh không ngốc đến mức nói tên của mình ra.  

 

Như vậy thì vẫn có thể xoay chuyển tình thế được.  

 

Chỉ cần Tôn Hàn rời khỏi Mục Thành, Hoàng Tài không tìm được anh thì chuyện coi như xong.  

 

Nhưng sao Tôn Hàn đồng ý được?  

 

Anh nói: “Anh không đi đâu, anh đã chuẩn bị một món quà khiến mọi cô gái ở Mục Thành phải ngưỡng mộ em rồi”.

 

Ngày hôm sau.  

 

Ngay từ sáng sớm, khách sạn lớn Kim Tôn đã treo một tấm bảng đỏ với dòng chữ chúc cô dâu Từ Hạ và chú rể Hoàng Tài trăm năm hạnh phúc.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK