Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thêm tầm ảnh hưởng của nhiều tin tức tích cực nữa thì Giang Hồi càng không phải lo về danh tiếng.  

 

Nổi tiếng chỉ là chuyện sớm muộn thôi.  

 

Người khiến Giang Hồi có thể vượt qua kiếp nạn lần này chính là Tôn Hàn.  

 

Song, anh lại giúp người ta không công, chẳng hề đòi hỏi gì.  

 

“Giúp người cũng là một chuyện thú vị mà, tại sao tôi lại không làm chứ?”, Tôn Hàn nhướn mày hỏi lại.  

 

Chu Giang nghẹn họng.  

 

Mẹ kiếp! Thú vị lắm, cậu tìm gặp người nhà họ Cẩm, sau đó nhờ Tôn Vượng Thịnh ra mặt nói giúp rồi còn nhờ Giang Lệ liên hệ với công ty truyền thông Ngân Trần.  

 

Dính dáng đến biết bao nhiêu người như thế mà còn kêu giúp người làm niềm vui à?  

 

Nếu đổi là người khác, dù bạn thân gặp chuyện thì người ta cũng không bận tâm đến mức ấy đâu.  

 

Ví dụ Tôn Hàn mà có ý gì đó với Giang Hồi thì còn dễ hiểu, đằng này anh chẳng có yêu cầu gì cả, hoàn toàn là giúp không công.  

 

Nói ra chắc chẳng ai tin.  

 

Vì Chu Giang thấy chỉ có kẻ ngốc mới làm như vậy.  

 

“Thôi, Tôn Hàn làm việc trượng nghĩa, không thích người khác trả ơn. Người ta đã không bận tâm rồi mà chú cứ xoắn quẩy lên làm gì!”.  

 

Lúc này, Giang Lệ đã lên tiếng, sau đó nhìn Tôn Hàn rồi nghiêm túc nói: “Chuyện của Giang Hồi coi như xong, tiếp theo cậu còn chuyện gì nữa không?”  

 

Tôn Hàn không trả lời ngay, mà bưng tách trà lên uống, anh đã hiểu ý của Giang Lệ.  

 

Có lẽ chuyện này liên quan tới việc ông ta đã giúp anh rất nhiều chuyện trong thời gian qua.  

 

Anh có thể giúp đỡ Giang Hồi vô điều kiện, nhưng chưa chắc Giang Lệ đã vậy, chắc chắn ông ta có mục đích nào đó.  

 

Đối với những người trọng lợi ích thì họ sẽ không bao giờ làm gì không công cả.  

 

“Anh Giang, anh nói rõ ra một chút được không? Dạo này thì tôi cũng khá rảnh rồi”, Tôn Hàn đáp.  

 

Nếu việc mà Giang Lệ nhờ anh đơn giản thì anh sẽ không từ chối.  

 

“Cậu có muốn gia nhập Công Tử Minh không? Hay làm việc ở tập đoàn Thiên Tử cũng được!”, Giang Lệ nói.  

 

Chu Giang có vẻ rất điềm nhiên, không hề kinh ngạc chút nào, chứng tỏ Giang Lệ hỏi vậy là đã có tính toán từ trước.  

 

Tôn Hàn bắt đầu rơi vào trầm tư.  



Một lát sau, anh mới đáp: “Anh Giang, anh kéo tôi vào Công Tử Minh làm gì? Anh không nhớ cách đây không lâu, tôi mới rút khỏi vị trí công tử của Thiên Cửu Môn à? Bây giờ, tài sản của tập đoàn Thiên Tử ở Tây Nam còn chưa thu hồi về hết, nên gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới tình hình kinh tế của tập đoàn Thiên Tử, tất đều do tôi mà ra đấy”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK