Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 

Anh đúng là có hận, nhưng vào lúc Lâm Mỹ Quyên quỳ xuống trước mặt anh sám hối, cho dù cô ta có thật lòng hay giả vờ thì anh đã không còn hận nữa rồi.  

 

Lâm Hữu và Lâm Hạo vào tù, cuối cùng Lâm Mỹ Quyên được tha.  

 

Cả nhà họ coi như cũng đã đền tội.  

 

Tôn Hàn cũng không còn so đo nữa.  

 

Nếu như không gặp Đường Minh Phong thì có lẽ Tôn Hàn sẽ chẳng còn nhớ đến Lâm Mỹ Quyên. Nhưng nếu đã gặp thì tiện đà hỏi vài câu.  

 

Nhưng lúc này tâm trạng Tôn Hàn rất bình thản, chẳng hề phức tạp cũng chẳng thương cảm.  

 

Anh cứ như đang gặp lại một người bạn bình thường đã lâu không gặp, hỏi một câu quan tâm chẳng có thành ý cho lắm.  

 

"Cô, cô ấy đã sinh cho tôi một đứa con trai, cô ấy sống ở nhà họ Đường rất tốt!"  

 

Đường Minh Phong dè dặt nói.  

 

Anh ta rất sợ!  

 

Ở thành phố Giang Châu, nhà họ Đường dốc hết toàn lực cũng không thể đối phó với Tôn Hàn. Tuy Ma Đô được coi là địa bàn của nhà họ Đường nhưng có ám ảnh từ thành phố Giang Châu nên Đường Minh Phong rất sợ đối đầu với Tôn Hàn.   

 

Chưa trải qua thì sẽ không thể biết được một Tôn Hàn trông rất nho nhã trí thức rốt cuộc đáng sợ đến mức nào!  

 

"Còn sinh cả con rồi, đúng là nhanh thật".  

 

Tôn Hàn mỉm cười, anh im lặng một lúc rồi nhếch môi nói: "Cũng tốt, Lâm Mỹ Quyên cuối cùng cũng có một đứa con thuộc về mình".  

 

Sau đó anh nhấn mạnh: "Tôi không tới để gây rối cho nhà họ Đường các người, tất nhiên nếu các người muốn tìm tôi báo thù thì lại tính tiếp!"  

 

"Anh và Lâm Mỹ Quyên hãy sống yên ổn đi. Coi như là vì con trai của hai người mà đừng làm những chuyện thất đức nữa!"  

 

Ở thành phố Giang Châu, Đường Minh Phong và Lâm Mỹ Quyên cùng cấu kết làm việc xấu, chuyện họ làm đâu chỉ đơn giản là thất đức nữa.  

 

Lúc đó Tôn Hàn thậm chí đã có lúc muốn giết hai người này.  

 

Nhưng bây giờ cả nhà Lâm Mỹ Quyên và Đường Minh Phong cũng đã phải trả giá, anh đã chẳng còn hận nữa.  

 

Nếu cứ quá thù hận thì cũng rất mệt mỏi.  

 

"Không, tôi sẽ không tìm tới anh báo thù đâu!", Đường Minh Phong run rẩy bảo đảm: "Nếu như không có chuyện gì khác thì tôi..."  

 

"Đợi đã!"  

 

Sau khi Đường Minh Phong chắc chắn rằng Tôn Hàn tới Ma Đô không phải để tính sổ với mình, lúc anh ta đang định đi thì Tôn Hàn đột nhiên gọi anh ta lại.  



Đường Minh Phong thấp thỏm không yên: "Còn chuyện gì sao?" 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK