Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Giang Lệ đến rồi?  

 

Mấy người đứng phía sau Tôn Hàn lập tức căng thẳng, ai cũng lộ vẻ hoảng sợ.  

 

Danh tiếng của một người tựa như bóng cả cây cao.  

 

Cái tên Giang Lệ này gần như được xem là huyền thoại, là biểu tượng của sự vô địch.  

 

Nếu những thứ này không được xem là trọng điểm, vậy thì trọng điểm chính là, Giang Lệ là kẻ thù lớn nhất của Thiên Cửu môn.  

 

“Ức hiếp người quá đáng. Ông ta còn dám đến Tây Nam, không sợ không rời khỏi đây được à?”, một người hét lên.  

 

Xoay người lại, Tôn Hàn đưa mắt nhìn anh ta, “Vậy anh ra tay nhé?”  

 

“Thưa cậu, tôi…”  

 

Thuộc hạ kia lập tức lắp bắp.  

 

Dù anh ta có can đảm, thì cũng phải có năng lực mới đấu được chứ.  

 

Tôn Hàn chẳng buồn để ý đến đám thuộc hạ của Thiên Cửu môn nữa. Anh quét mắt nhìn một lượt, đoạn nói, “Thích đến thì đến, tôi và ông ta gặp nhau là chuyện sớm hay muộn mà thôi”.  

 

“Lần này có lẽ ông ta đến để đưa tiễn ông Phó, chúng ta cũng không thể thất lễ”.  

 

Trước giờ, Giang Lệ luôn làm việc rất cẩn trọng.  

 

Cũng rất có khí phách.  

 

Đi máy bay đến đây, hẳn sẽ không đưa quá nhiều người theo.  

 

Cũng giống như thuộc hạ anh đã nói đấy, chẳng lẽ không sợ không rời khỏi đây được ư?  

 

Ngược lại, Tôn Hàn thực sự rất muốn xem thử người đàn ông thống lĩnh thế giới ngầm có dáng vẻ như thế nào?  

 

Hai mươi phút trôi qua.  

 

Cỗ quan tài màu gỗ nâu đã được đưa ra khỏi nhà giam phía Nam.  

 

Tôn Hàn mở quan tài ra nhìn, dặn người đưa quan tài lên cao, rồi bước lên xe.  

 

Những chiếc xe sang trọng treo hoa giấy màu trắng lần lượt nổ máy, chạy thẳng đến núi Mân.  

 

Tổng cộng có không dưới bốn mươi chiếc ô tô hạng sang, giá trị hơn cả triệu bạc.  

 

Đội hình hoành tráng như vậy khiến xe cộ dọc đường đều phải tránh đi.  

 

Dù có là kẻ mù cũng nhìn ra, người được đưa tang này chắc chắn rất có địa vị.  

 

Ba giờ sau.  

 

Đã là giữa trưa.  

 

Những chiếc ô tô đã đi đến lưng chừng núi Mân.  

 

Chúng xếp thành một hàng dài, hệt như một con rồng vậy, khí thế vô cùng.  

 

Quãng đường tiếp theo phải đi bộ.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK