Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Cô ta đã từng gặp khá nhiều ông cụ, nhưng đây là lần đầu tiên cô ta thấy một người chỉ nói đại một câu thôi đã khiến người ta cảm thấy áp lực một cách vô hình như ông cụ Tôn.

 

Cô ta cũng càng thấy khó hiểu, tại sao ông cụ Tôn lại hòa nhã với cô ta như vậy chứ.

 

"Giang Hồi, ông không hiểu về công việc nghệ sĩ lắm, nghe nói các cháu làm nghề này rất mệt, có phải là không ở cố định, ngày nào cũng phải chạy đông chạy tây không?", Tôn Vượng Thịnh hỏi với giọng tràn đầy hứng thú.

 

"Ông ơi, những điều mà ông nói thì chỉ có những nghệ sĩ đang nổi tiếng mới thế thôi. Nghệ sĩ như cháu rất ít khi đi nơi khác, một năm cũng chẳng ra khỏi Thượng Kinh được mấy lần", Giang Hồi cười khổ.

 

Cô ta nói đúng.

 

Những người nhận quảng cáo và phim liên tục đều là những nghệ sĩ hạng A.

 

Còn cô ta thì ít khi có phim nào quay ngoài Thượng Kinh chứ đừng nói là quay quảng cáo hay chương trình giải trí bên ngoài.

 

Những chương trình lớn đều chẳng quan tâm đến cô ta!

 

Cũng không phải là không có, nhưng mà rất ít.

 

Còn bây giờ thì có thể tiếp tục làm nghề này hay không còn khó nói nữa là.

 

"Ồ, không đi xa thì tốt. Con gái ấy mà, thực ra không cần quá chú trọng sự nghiệp đâu. Có thể tìm được một người đàn ông tốt, giữ chặt được người đó mới quan trọng!", Tôn Vượng Thịnh nói với giọng đương nhiên.

 

Mặt Giang Hồi đỏ lên, không nói nên lời.

 

"Phải rồi Giang Hồi, cháu có bạn trai chưa...", Tôn Vượng Thịnh lại hỏi với giọng hóng hớt.

 

.....

 

Bên ngoài, Lưu Văn Thiến đang định lấy điện thoại ra gọi cho Đổng Hạo.

 

Ngay lúc này, một người ló đầu dáo dác nhìn vào, hỏi khẽ khàng như tên kẻ trộm: "Trợ lý Lưu, trợ lý Lưu!"

 

"Tô Quyền, cậu tới đây làm gì?", Lưu Văn Thiến thấy Tô Quyền thì đi qua hỏi.

 

Tô Quyền dè dặt nhìn về phía văn phòng chủ tịch, sau đó nói với giọng nịnh nọt: "Trợ lý Lưu, chúng ta nói thẳng nhé, tôi tới đây làm gì cô không biết sao? Cô nói cho tôi biết đi, cô đưa ông già đó đến đây làm gì vậy?"

 

Lưu Văn Thiến đột nhiên bật cười: "Biết sợ rồi à?"

 

Giang Hồi đã đến rồi, chắc chắn là vì 'chuyện tốt' do Tô Quyền gây ra.

 

"Hừ, tôi cũng không biết người phụ nữ Giang Hồi kia có lai lịch thế nào! Nếu không thì cho mười cái gan cũng không dám đến công ty gây rối đâu!"

 

Ban đầu Tô Quyền còn khịt mũi khinh thường khi thấy Giang Hồi và người đàn ông đó trước sảnh tòa nhà công ty.

 

Muốn tới công ty Tinh Hoàng lý sự sao, không có cửa đâu!

 

Nhưng Tô Quyền không ngờ được rằng, còn có một ông già có vệ sĩ là quân nhân có huy hiệu 4 sao đi cùng.

 

Ông già đó chẳng nói chẳng rằng mà đã được đưa đến văn phòng chủ tịch.

 

Điều này khiến hắn rất hoảng loạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK