Tôn Hàn hiểu ý ông ta ngay, nhưng có một người giỏi giang như vậy thì tội gì không nhờ vả chứ.
Chiếc Mercedes lao vút đi, sau hai tiếng đồng hồ, họ đã đến huyện Ôn.
Thật ra Tôn Hàn cũng rất tò mò, không biết Lận soái đó trông như thế nào.
…
Tại một tiểu khu cũ kỹ ở huyện Ôn lúc này.
Một người đàn ông với vẻ mặt tang thương và chán nản đang ngồi trẻn sofa, sau đó châm một điếu thuốc và không nói gì.
Một cặp vợ chồng trung niên ngồi bên cạnh thì tỏ rõ vẻ không vui.
“Lệ Lận, ai cho cậu hút thuốc hả? Mau dập đi ngay, định làm người ta ngạt thở à!”
Người phụ nữ trung niên tên Ôn Vận chính là mẹ vợ của Lệ Lận vừa bịt mũi vừa gào lên.
“Bố mẹ sắp bán vợ con cho người ta rồi mà còn không cho con hút thuốc giải sầu à?”, Lệ Lận bật cười nói.
Trần Thanh Sơn là bố vợ của Lệ Lận, tuy ông ta không ưa dáng vẻ lười nhác của anh ta, nhưng chưa đến mức so đo với việc hút thuốc trong nhà nên chỉ nói: “Lệ Lận, ngày xưa Tiểu Thi còn nhỏ dại, cứ đòi lấy một kẻ tù tội như cậu cho bằng được, nhưng cậu cũng phải nhìn lại mình đi chứ. Giờ chẳng dễ gì mới có cậu Chu muốn lấy con bé, cậu đừng làm lỡ dở hạnh phúc của nó được không?”
"Còn không phải sao, tự soi lại xem mình là thứ gì, anh xứng với chị tôi sao?", cậu em vợ ngồi trên bàn ăn nghịch điện thoại, không hề khách sáo nói.
Tính cách người nhà này như thế nào Lệ Lận cũng không phải lần đầu tiên thấy.
Mặc dù Lệ Lận không có học vấn, không tìm được công việc tốt nhưng vì mưu sinh, trước nay anh ta đều chọn các công việc tay chân nặng nhọc như công nhân, mỗi tháng cũng đóng góp cho cái nhà này năm sáu nghìn tệ.
Có điều, cho dù Lệ Lận đã làm đến vậy nhưng người nhà họ Trần vẫn không coi anh ta là người nhà.
Lệ Lận có vẻ giống công cụ kiếm tiền của họ thì đúng hơn!
Nhưng vì nể Trần Tiểu Thi nên anh ta cứ luôn nhẫn nhịn.
Nhưng Lệ Lận không thể ngờ, người nhà họ Trần lại vì cô bạn gái của thằng con trai ăn chơi rảnh rỗi Trần Thiếu Văn yêu cầu sính lễ năm trăm nghìn tệ mà muốn Trần Tiểu Thi kết hôn lại lần nữa.
Điều càng khiến anh ta đau lòng hơn nữa là Trần Tiểu Thi lại do dự.
Do dự có nghĩa có khả năng sẽ đồng ý.
Đến nước này rồi thì anh ta chẳng còn gì để nói nữa.
Ánh mắt Lệ Lận nhìn Trần Tiểu Thi rất phức tạp, anh nói: "Tiểu Thi, anh đã nói rồi. Nếu như em cảm thấy Chu Lộ Dương thực sự là chân mệnh thiên tử của mình thì cứ đưa đơn ly hôn, anh sẽ ký".
Trần Tiểu Thi rất xinh đẹp, dáng vẻ sạch sẽ gọn gàng, lúc này trông có vẻ đang vô cùng lúng túng.