Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng đâu biết đang bị người ta chơi xỏ rồi.

 

Mục đích chỉ vì… vụ án giấu xác.

 

“Nghĩ thông rồi thì hãy phối hợp với tôi để bảo vệ mình đi. Nếu anh không đồng ý thì tôi đảo bảo sẽ cho anh ngồi tù ít nhất mười lăm năm, anh thừa biết tôi có thể làm được hay không rồi đấy”.

 

Tôn Hàn mỉm cười.

 

Nhưng Trương Tam thấy nụ cười này đầy sự hung ác.

 

“Anh Tôn muốn biết chuyện gì?”

 

Trương Tam nghiến răng hỏi.

 

Hắn đã bị Tôn Hàn nắm được thóp rồi.

 

Tôn Hàn nháy mắt ra hiệu cho Lý Hổ, ông ta biết ý nên chật vật bò dậy rồi dẫn đám đàn em bỏ đi.

 

Chỉ còn lại Tôn Hàn và Trương Tam ở trong phòng.

 

“Giờ tôi chỉ muốn biết vụ án giấu xác là thế nào? Yên tâm, chỉ cần anh phối hợp với tôi thì tôi sẽ bảo vệ anh đến cùng! Có phải anh hay đám đàn em của anh thực hiện vụ án ấy không?”

 

“Anh đoán sai rồi, không phải”.

 

Trương Tam kiên định lắc đầu.

 

Tôn Hàn tỏ vẻ giễu cợt, đương nhiên là vì anh không tin: “Không phải? Theo tin tức mà tôi nghe ngóng được từ câu lạc bộ thì trước khi xảy ra chuyện, Tiểu Vũ và Tiểu Hoa thường xuyên qua lại rất thân thiết với anh, trong bất kỳ cuộc vui thâu đếm suốt sáng nào của anh cũng có mặt hai cô ấy”.

 

“Giờ họ xảy ra chuyện, anh lại bảo không liên quan ư?”

 

Trương Tam đáp: “Anh Tôn, thật ra tôi cũng không hiểu tại sao hai cô ấy luôn rất an phận, không biết đã đắc tội với ai mà vô duyên vô cớ bị giết rồi chôn xác như thế. Nhưng anh mà nghi tôi thì anh nghi nhầm người rồi, dù tôi đúng là một tên lưu manh, nhưng giết người thì tôi chưa dám làm đâu”.

 

“Huồng hồ, tin anh biết được chẳng lẽ cảnh sát lại không? Đến họ còn không tra ra được là tôi làm thì tại sao anh lại nghĩ là tôi chứ?”

 

Trương Tam nói vậy cũng có lý.

 

Với trình độ của cảnh sát, chỉ cần họ nghi ai là có thể dễ dàng điều tra ra ngay.

 

Nhưng Trương Tam vẫn bình yên vô sự.

 

Lẽ nào anh thật sự nghi nhầm Trương Tam rồi sao?

“Không phải anh thật ư?”

 

Tôn Hàn vẫn chưa tin lắm.

 

Trương Tam khẳng định chắc nịch: “Anh Tôn, dù anh có tin hay không thì tôi cũng không làm chuyện này”.

 

“Tôi có thể hiểu được sự nghi ngờ của anh, chắc anh nghĩ Đỗ Tiên bảo tôi làm việc này, sau đó gây làn sóng dư luận để nhà họ Diệp mất đi quyền thi công dự án đảo Lâm An đúng không?”

 

“Nhưng anh Tôn này, anh cũng phải suy nghĩ một chút chứ. Đúng là tôi có thể âm thầm giúp Đỗ Tiên làm chuyện này, nhưng tôi đâu có ngu, nếu Đỗ Tiên giành được dự án ấy về tay thì chị ta có thể chia cho tôi được bao nhiêu chứ? Trước kia, tôi chỉ là một tên côn đồ vớ vẩn, ăn bữa nay lo bữa mai nên không sợ làm các việc liều lĩnh. Nhưng bây giờ, Trương Tam tôi khác rồi, một năm kiếm 30, 40 triệu với tôi không khó”.

 

“Sống an nhàn không muốn, tôi lại đâm đầu vào nguy hiểm làm chi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK