“Loại người như Cung Ngạo mà coi một công tử nửa mùa như Hàn Thế Văn là bạn chắc? Nhưng tôi nói trước, dù Cung Ngạo đã nhận tiền, nhưng tôi sẽ không lấy một đồng nào đâu”, nói rồi Thẩm Tri Thu sợ bị hiểu lầm nên vội vàng giải thích.
Tôn Hàn xua tay nói: Không sao, cô cứ nhận đi, dẫu sao…”
Dẫu sao anh cũng chẳng thân thiết gì với nhà Diệp Tô nên không cần nể mặt mũi gì hết.
“Cậu với chị họ không thân nhau à?”, Thẩm Tri Thu nắm bắt được vấn đề.
Tôn Hàn gật đầu, không hề giấu giếm: “Thật ra chỉ là họ hàng xa thôi”.
Nghe vậy, Thẩm Tri Thu hiểu ra ngay: “Nếu cậu cũng đến đám cưới thì hôm đó cùng đi nhé!”
Thẩm Tri Thu vốn buộc phải đến tham dự lễ cưới này vì nể mặt Cung Ngạo, nhưng giờ cô ấy lại có một chút chờ mong.
Nếu đó là lễ cưới của chị họ Tôn Hàn thì khéo người nhà anh cũng sẽ đến.
Song, Tôn Hàn lập tức từ chối: “Chúng ta đi riêng thôi, nếu gặp thì hãy giả vờ không quen nhé!”
“Tại sao?”, Thẩm Tri Thu khó hiểu hỏi.
Lẽ nào Tôn Hàn không muốn người khác biết mình quen Thẩm Tri Thu cô ấy sao, cô ấy tệ đến mức đó à?
“Cô đừng nghĩ nhiều, tính tôi sợ phiền hà, mà cô là phiền nhất đấy”, Tôn Hàn giải thích qua loa.
Nếu để họ hàng của anh biết anh thân thiết với Thẩm Tri Thu thế này, chắc chắn sẽ có rất nhiều rắc rối không cần thiết mò đến, chuyện này không đùa được đâu.
“Được rồi”, Thẩm Tri Thu nhún vai với vẻ không vui cho lắm.
Hai người ngồi khoảng một tiếng thì Từ Khang Niên gọi điện báo người mà Tôn Hàn tìm đã đến.
Tôn Hàn thông báo địa chỉ rồi chờ ông ấy đến đón.
“Cậu bận rồi à?”
Thẩm Tri Thu nghe câu được câu chăng thì biết Tôn Hàn sắp phải đi.
Tôn Hàn nhấp một ngụm trà rồi gật đầu: “Ừ, có chút việc”.
“Ok, thế hôm khác gặp nhé”.
“Ừ”.
Chẳng mấy chốc, Từ Khang Niên đã lái xe đến nên Tôn Hàn và Thẩm Tri Thu tạm biệt nhau.
“Công tử, sao dạo này cậu hay đi với Thẩm Tri Thu thế?”
Từ Khang Niên vừa lái xe vừa hỏi.
Tôn Hàn im lặng, biết ông ấy đang có ý nhắc nhở, anh đưa tay lên day ấn đường suy nghĩ một lát rồi đáp: “Ai cũng có bạn bè mà, tôi và cô ấy đi với nhau cũng không có gì đâu”.
“Công tử có tính toán là được rồi”.
Từ Khang Niên không nói nhiều.
Với thân phận của công tử, đừng nói là kết bạn với Thẩm Tri Thu, kể cả muốn cô ấy ngoan ngoãn làm người phụ nữ của anh cũng được.
Ông ấy chỉ sợ anh sa đà vào chuyện tình cảm thì mới phiền phức.
Ở Giang Châu đã có một cô Liễu Y Y rồi.