Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nói thẳng ra là cô ta không tin lời anh.  

 

Cô ta biết Tôn Hàn giỏi, nhưng không thể nào được người ta mời làm tổng giám đốc tập đoàn được.  

 

Vị trí này đâu phải mớ rau ngoài chợ đâu.  

 

“Tạm thời tôi chưa thể tiết lộ cho cô biết được, nếu không có gì sai sót thì hai hôm nữa, cô Liễu sẽ biết thôi”.  

 

Tôn Hàn biết Liễu Phương Phương không tin mình, nhưng anh cứ nói vậy thôi, còn tin hay không thì tuỳ cô ta.  

 

Nhưng chờ anh nhậm chức rồi thì sẽ có tin tức nổ ra ngay thôi.  

 

Chỉ còn vài ngày nữa.  

 

Có lẽ cả Thượng Kinh sẽ biết tên của Tôn Hàn!  

 

Ngày hôm sau.  

 

Hôm nay là thứ bảy.  

 

Vì thế, Bạch Cần không cần phải đi làm, sau khi hỏi và biết lịch trình hôm nay của Tôn Hàn sẽ không đi đâu, cô ấy đi chợ mua đồ về nhà nấu cơm.  

 

Cả đi cả về chỉ mất một tiếng đồng hổ.  

 

Lúc này, Tôn Hàn đang ngồi trên sofa xem ti vi.  

 

“Này Tôn Hàn, ngày nào anh cũng rảnh rang thế này à! Ừ thì anh không quan trọng đến việc kiếm tiền, nhưng chẳng lẽ không thấy chán sao?”  

 

Bạch Cần vừa xách đồ ăn vào bếp vừa hỏi.  

 

Bắt một người quen bận rộn như cô ấy ăn chơi nhảy múa mấy ngày như Tôn Hàn, chắc cô ấy không chịu được mất.  

 

Vì thế, cô ấy không thể hiểu được mấy anh qua, anh sống như thế nào.  

 

“Tôi tìm được việc rồi, nếu mọi thứ suôn sẻ thì tôi sẽ đi làm dài hạn đấy”, Tôn Hàn vẫn dán mắt vào ti vi rồi tiện miệng đáp.  

 

Bạch Cần sững người, tỏ ra ngạc nhiên.  

 

Thật ra, cô ấy cũng chỉ lải nhải vài câu vậy thôi, chứ không nghĩ Tôn Hàn lại đi tìm việc thật.  

 

Sau một thời gian quen biết, Tôn Hàn cho cô ấy cảm giác trong tài khoản anh lúc nào cũng có tiền nên không bận tâm lo lắng gì cả.  

 

Dường như, anh cũng không quan tâm đến sự nghiệp gì hết.  

 

Nhưng cô ấy thật sự không ngờ Tôn Hàn lại âm thầm đi tìm việc.  

 

“Anh làm gì thế?”  

 

Bạch Cần tò mò hỏi.  

 

Chưa chờ Tôn Hàn trả lời, điện thoại của cô ấy đã đổ chuông, cô ấy cầm lên xem thì thấy là số của Trương Tiến.  

 

“Alo sếp ạ, hôm nay là thứ bảy, cuối tuần đấy sếp! Nay là thời gian nghỉ ngơi của tôi, sếp mà bảo có việc là tôi hận sếp luôn đấy!”  



Vừa nghe máy, Bạch Cần đã bong đùa nói. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK