Từ biểu hiện của ông ấy có thể thấy, ông ấy đã biết rất nhiều chuyện, chỉ là chưa giải quyết được thôi.
Như vậy chứng tỏ khả năng cao đang có người chơi xấu Diệp Thị.
Trong khi đó, chưa chắc Diệp Hà Sơn đã đối phó được.
Lúc này, Diệp Tiên Duyệt rảnh rang đang hiếu kỳ đi tới: “Phương Phương, Tôn Hàn, hai vợ chồng đang nói chuyện gì thế?”
“Không có gì, biệt thự nhà mình lớn quá”, Tôn Hàn đổi sang chủ đề khác.
“Thôi đi, cậu là con cháu nhà họ Tôn, nhà này sao lớn bằng nhà cậu được?”
Diệp Tiên Duyệt chọc ghẹo.
Dù do nhà họ Diệp đang gặp chuyện nên đã không cho ai đến tham dự đám cưới của Liễu Phương Phương vì nghĩ cho nhà thông gia, nhưng Diệp Tiên Duyệt vẫn nắm rõ thân thế của Tôn Hàn.
Anh là ngũ công tử của gia tộc hào môn hàng đầu Đại Hoa.
Dù nhà họ có to đến mấy thì sao bằng nhà họ Tôn được?
“Anh nói vậy là sai rồi, căn biệt thự này của ông ngoại rộng hơn nhà của Tôn Hàn nhiều”, Liễu Phương Phương nói.
“Thật hay đùa vậy?”, Diệp Tiên Duyệt không tin.
“Chẳng thật thì sao, Thượng Kinh không giống Ma Đô, ở đó coi trọng sự kín tiếng. Đừng nói là nhà họ Tôn, đến các ông lớn của chính phủ hay thương nhân giàu có đều không dám phô trương, nhà ở thường rộng không quá một nghìn mét. Nếu không, ai đó thấy chướng mắt một cái là phiền ngay”, Tôn Hàn nửa đùa nửa thật nói.
Chuyện cũng có thể coi là thật.
Các nhà quyền quý ở Thượng Kinh đều rất khiêm tốn, tứ hợp viện của nhà họ Tôn cũng chỉ có năm trăm mét, chỉ có đám con cháu là hay thích khoe mẽ thôi.
Song, biệt thự nhà họ Diệp ít nhất phải rộng hơn ba nghìn mét vuông.
“Èo, có tiền mà cũng không được lên mặt với đời, thế thì chán chết!”
Diệp Tiên Duyệt xì một tiếng rồi quan tâm hỏi han: “À, Phương Phương vừa gặp ông à, ông có nói gì không? Anh đang có một tin tức đây, bên trên có lệnh nếu không điều tra rõ ràng vụ án này trong năm ngày tới thì nhà họ Diệp mình nguy rồi. Họ sẽ thu hồi dự án này, sau này mà khai thác lại thì chắc nhà mình không có phần nữa”.
“Không biết ông có cách giải quyết không đây?”
Nếu nhà họ Diệp không thể xử lý ổn thoả vụ này thì dự án ở đảo Lâm An sẽ không bao giờ thuộc về họ nữa.
Vấn đề là nhà họ đã đổ cả mấy chục tỷ vào đây rồi, giờ mà đổi chủ thầu thì họ sẽ lỗ nặng tới mức nào đây?
Lẽ nào trông chờ phía công an đền bù cho!
Nói chung họ sẽ không thu tiền về được.
Trong khi thời gian chỉ còn lại năm ngày.
Quá gấp gáp.
Liễu Phương Phương lập tức lo sốt vó: “Anh có chắc bên trên quyết định vậy không?”