Tôn Hàn có cảm giác các cậu ấm cô chiêu ở Thượng Kinh đều không hề đơn giản.
Trương Phi Dương khá dễ xử, hơn nữa anh ta còn si mê Liễu Phương Phương một cách khó hiểu.
Nhưng vấn đề ở chỗ người ta có tư cách để tung hoành ở Thượng Kinh.
Không phải Tôn Hàn không muốn làm quen với cái đám này, mà là có được hay không thôi.
Trừ khi anh từ bỏ việc tìm lại thân thế, nguyên nhân gây ra cái chết cho bố ruột mình năm xưa và những chuyện xảy ra trong quá khứ. Nếu không, đừng nói là những gia tộc quyền quý này, đến các nhân vật tai to mặt lớn ở Thượng Kinh, anh cũng phải tiếp cận cho bằng được.
Một cảm giác bất lực ùa tới.
Lần đầu tiên Tôn Hàn cảm thấy, thì ra cũng có chuyện mình không làm được.
Đừng nói đến chuyện anh đã mất thân phận công tử của Thiên Cửu Môn, dù vẫn còn đi chăng nữa thì khi đến Thượng Kinh, anh vẫn là lính mới và bị chèn ép như thường thôi.
…
Ngày hôm sau, Tôn Hàn vừa đến công ty, Trương Tiến đã đến tìm anh rồi ném cho anh cả đống tài liệu bảo anh xem hộ.
Dẫu sao công việc của anh cũng nhàn rỗi, vì thế anh lập tức xem chỗ tài liệu vừa được mang tới rồi cho anh ta ý kiến luôn, như vậy cũng có thể giết thời gian.
Cả buổi sáng, Liễu Phương Phương không đến công ty, Tôn Hàn càng tự do tự tại.
Anh nghĩ việc này có liên quan đến tin tức mà Giang Lệ nhận được hôm qua, chắc là chuyện Từ Tiểu Bân bị Trương Dương Phi tẩn cho môt trận.
Nhưng cụ thể ra sao thì anh không rõ.
Thật ra, Tôn Hàn cũng rất tò mò, nếu nhà họ Tôn đã đón ngũ công tử về Thượng Kinh thì sao lại bỏ mặc không ngó ngàng như thế.
Dù Trương Dương Phi có tính cách ngang ngược, nhưng so về thế lực thì hình như nhà họ Trương vẫn thua nhà họ Tôn đứng đầu Thượng Kinh thì phải.
Trương Dương Phi ngang nhiên đánh Từ Tiểu Bân như vậy, lẽ nào không sợ khiến nhà họ Tôn nổi giận sao?
Mà hình như nhà họ Tôn cũng không quan tâm đến Từ Tiểu Bân thì phải.
Do chưa tiếp xúc với hai nhà này nên Tôn Hàn cũng không rõ nội tình ra sao.
Nhưng với Tôn Hàn thì hiện giờ anh chẳng biết gì về chuyện của các nhà hào môn ở Thượng Kinh cả nên muốn quan tâm cũng không được, thế thì chẳng nghĩ nữa vậy.
Tôn Hàn cứ tưởng hôm nay Liễu Phương Phương không đến công ty, chắc vì ngại với anh, thế thì anh có thể thảnh thơi một ngày rồi.
Nhưng ai dè, quá trưa, cô ta lại mò tới.
Đã thế còn bắt anh chuẩn bị xe để đi đâu đó.