Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mà Giang Hồi cũng đã nhận ra điều này nên cũng không hy vọng rằng có thể giữ mình trong sạch.  

 

Nhưng mà cô ta muốn giữ lại chút tôn nghiêm cuối cùng.  

 

Cẩm Vân Hạo thực sự vô cùng quá quắt.  

 

Vừa nãy khi thấy Giang Hồi trên bản tin, Tôn Hàn cũng đã đọc về sơ yếu lý lịch của cô ta từ khi ra mắt đến nay, tài nguyên quả thực không được tốt lắm, có thể thấy là không ai nâng đỡ!  

 

Cô ta đi đến được như ngày hôm nay cũng là do cô ta có rất nhiều scandal.  

 

Có lẽ là trước đó cô ta chưa bị dùng quy tắc ngầm.  

 

Mà chuyện bây giờ cho dù có đồng ý xuôi theo tên kia thì cũng khó mà xoay chuyển.  

 

Trừ khi cô ta bỏ đi tôn nghiêm mà đi cầu xin Cẩm Vân Hạo, nhưng sau khi Cẩm Vân Hạo được như ý nguyện rồi thì sẽ thanh minh cho cô ta sao? Thực sự sẽ cứu vãn danh tiếng cho cô ta sao?  

 

Những điều này rất khó đảm bảo.  

 

Nghĩ vậy, Tôn Hàn đột nhiên thấy hơi đồng tình với cô ta.  

 

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ở trong một nơi phức tạp như giới giải trí, có rất nhiều chuyện bản thân mình phải hiểu được. Những chuyện như thế này không phải là quá hiếm lạ.  

 

Dù sao thì trên thế giới này có rất nhiều cô cái tình nguyện đánh đổi tất cả nhưng vẫn trắng tay.  

 

"Chuyện này rất rắc rối, cô Giang nên biết rằng đây đã không còn đơn giản là những thủ đoạn bình thường trong giới, mà nó liên quan đến cả những thế lực tầm cỡ nữa". Tôn Hàn phân tích hồi lâu, sau đó nói với vẻ khó xử.  

 

"Tôi biết, thế nên tôi tìm anh Tôn cũng không thực sự hy vọng rằng anh Tôn có thể giúp tôi, tôi chỉ muốn thử thôi!"  

 

"Nhưng cũng không phải là không có cách!". Mãi lâu sau, Tôn Hàn đột nhiên nói.  

 

Vào khoảnh khắc Giang Hồi nói 'con người dù sao cũng phải có lòng tự tôn', Tôn Hàn đột nhiên muốn giúp cô ta.  

 

Có lẽ do anh ngốc, có lẽ anh đã cảm động trước cô ta, hoặc có lẽ anh quá bốc đồng.  

 

Anh muốn giúp Giang Hồi!  

 

"Thật sao?"  

 

Mắt Giang Hồi chợt sáng bừng.  

 

Tôn Hàn gật đầu, anh nói thật: "Có cách, nhưng cô Giang cũng đừng quá mong chờ làm gì. Cô cũng biết rằng người hại cô là ai, đó không phải là người dễ đối phó đâu! Nếu như tôi không có chút mối quan hệ thì tôi cũng không dám thử đâu".  

 

"Anh Tôn yên tâm đi, tôi đã chuẩn bị tâm lý cho tình huống xấu nhất rồi, dù có tệ hơn nữa thì có thể tệ đến mức nào cơ chứ? Anh Tôn có điều kiện gì cứ nói, chỉ cần tôi có thể làm được tôi sẽ làm!"  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK