Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Gây rắc rối thì đương nhiên, có điều Tôn Hàn đã giải quyết xong xuôi rồi.  

 

Mà chuyện này Liễu Phương Phương cũng không thể chạy tới hỏi Trương Dương Phi. Nếu hỏi anh ta thì khác nào làm lộ ý đồ của cô ta là định lấy Tôn Hàn ra làm bia đỡ đạn.  

 

Nghĩ đến đây, Tôn Hàn quả thực cảm thấy có chút căm ghét Liễu Phương Phương.  

 

Mâu thuẫn giữa Liễu Phương Phương, Trương Dương Phi và cả Từ Tiểu Bân là chuyện của đám cậu ấm cô chiêu nhà giàu, có thể xem như là chuyện thần tiên đánh nhau.  

 

Còn Tôn Hàn chỉ là người đi làm công ăn lương bình thường, tự nhiên bị lôi vào chuyện này, bị liên lụy thì sẽ thảm đến mức nào đây?  

 

Nhưng Liễu Phương Phương đương nhiên không nghĩ đến những chuyện này.  

 

Phải chăng chiếc đồng hồ này chính là quà bồi thường?  

 

Ha ha.  

 

Đương nhiên, Tôn Hàn sẽ không lật mặt. Nói cho cùng, anh tiếp tục đóng cho xong màn kịch này cũng là có ý đồ của anh.  

 

Khi Tôn Hàn đi cùng Liễu Phương Phương vào phòng chăm sóc đặc biệt của khoa ngoại bệnh viện, lập tức có một người phụ nữ chừng ngoài ba mươi tuổi liếc mắt nhìn.  

 

Người phụ nữ đó rất xinh đẹp, có lẽ là do biết chăm sóc bản thân nên khiến người nhìn cảm nhận cô gái này xinh đẹp một cách rất phúc hậu, không hề thua kém bất cứ một cô gái trẻ nào.  

 

"Chị Đào, Tôn Bân thế nào rồi? Không còn gì đáng ngại chứ?", Liễu Phương Phương lập tức tỏ vẻ quan tâm lo lắng hỏi.  

 

Mắt Liễu Phương Phương cũng nhìn về phía Từ Tiểu Bân đang nằm trên giường lúc này mũi thì bên xanh bên đen, chân trái thì đang bó bột.  

 

Quá là thảm!  

 

"Đều là vết thương ngoài da, chỉ có vết thương ở chân trái là hơi nặng do bị vật cứng đập mạnh vào, là do Trương Dương Phi đích thân ra tay!"  

 

Người phụ nữ tên Tôn Đào kia lạnh lùng nói, sau đó bực bội nhìn Liễu Phương Phương, không hề nể mặt mà chất vấn: "Liễu Phương Phương, nếu nhà cô đã có ý định thực hiện hôn ước với Tiểu Bân thì cô phải nói rõ với Trương Dương Phi! Nếu cô cứ thế này thì còn kết hôn gì với Tiểu Bân nữa, không kết hôn chắc chắn sẽ tốt hơn".  

 

"Nếu không, Trương Dương Phi có thể tới phá hôn lễ. Đến lúc đó không chỉ có nhà họ Tôn chúng tôi mất mặt mà nhà họ Liễu các cô cũng muối mặt theo!"  

 

Từ Tiểu Bân ngồi trên giường bệnh, vẻ mặt vô cùng ấm ức xen lẫn buồn bực.  

 

Có lẽ là do sợ hôn sự này không thành.  

 

Liễu Phương Phương muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn gia thế có gia thế, nếu bỏ lỡ thì còn lâu mới tìm được mối nào tốt như vậy.  

 

"Chị Đào, chuyện này tôi hiểu ý của chị, nhưng tôi cũng đã sớm nói rõ với Trương Dương Phi rồi, anh ta không chịu nghe thì tôi làm gì còn cách nào khác?"  

 

"Còn hôn sự này là do người lớn hai gia đình định đoạt, không kết hôn cũng được thôi nhưng chị phải nói chuyện với bố tôi!"  

 

"Ngoài ra, việc Tôn Bân bị đánh, việc này trước tiên phải hỏi nhà họ Tôn các người, tại sao không đánh lại? Cho dù người lớn không nhúng tay vào thì nhà họ Tôn còn có cậu Hai Tôn, ai dám động vào cậu ấy?"  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK