Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Ai có ưu thế hơn thì nhìn là biết.  

 

Tả Quân vẫn đang yếu thế hơn.  

 

Không chỉ có vậy, Phá Quân nhận thấy thể lực của Tả Quân bắt đầu sa sút thì lập tức tăng tốc lao lên trước hai bước áp sát Tả Quân rồi nhảy lên cao, giáng cùi trỏ xuống dưới.  

 

Nếu cùi trỏ này trúng vai thì xương vai của Tả Quân sẽ gãy mất.  

 

Tả Quân mặt hoảng hốt, nhưng lúc này bước chân đã bắt đầu loạn, không thể tránh kịp.  

 

Chỉ đành đứng đó giơ tay lên đỡ.  

 

Rắc!  

 

Một tiếng động giòn tan vang lên!  

 

Chỉ thấy Tả Quân một chân quỳ trên đất rồi "rầm" một tiếng, sàn đấu xuất hiện vết nứt.  

 

Phá Quân lúc này cũng đã chạm đất, dồn toàn lực tung thêm một cước.  

 

Tả Quân cũng chỉ có thể phòng ngự, bị lực khủng khiếp từ cú đá của Phá Quân đá bay ra vài mét.  

 

"Rào rào!"  

 

Cả võ đài xôn xao không ngớt.  

 

Đường đường là Tả Vương tiếng tăm lừng lẫy nhiều năm mà giờ lại bị một thanh niên lạ mặt đánh cho đến nước này.  

 

Nếu cứ tiếp tục thế này thì Tả Quân thua là cái chắc.  

 

Quả là không ai có thể ngờ được.  

 

Hoặc biết đâu Tả Quân giả vờ yếu thế để tung ra một đòn đánh bất ngờ.  

 

Có lẽ là như vậy, chắc chắn là như vậy!  

 

Không ít người đang nghĩ như vậy.  

 

Nhân vật như Tả Vương, sao có thể thua một hậu bối không tiếng tăm gì như vậy được?  

 

Nói không chừng là âm mưu gì đó.  

 

"Có đánh nữa không?"  

 

Trên gò má Phá Quân là máu tươi trông vô cùng đáng sợ.  

 

Máu này là do trong lúc chiến đấu bị Tả Quân đánh trúng.  

 

Nếu không phải do cậu nhanh nhẹn tránh được thì e là đã bị đấm cho thủng mặt rồi.  

 

Mặc dù hiện giờ Phá Quân đang chiếm ưu thế nhưng đánh trận này cậu cũng vô cùng chật vật.  

 

Đánh với một trong bảy chiến tướng của Thiên Cửu Môn, một trong ba Tây Nam Tam Vương hiện giờ thì làm gì có chuyện dễ ăn?  

 

Cũng may là Phá Quân không bị yếu thế.  

 

Tả Quân mệt nhọc đứng dậy, cả người lắc lư như muốn ngã, trước mắt đã hơi xuất hiện ảo giác.  

 

Trong lòng ông ta cười khổ, cuối cùng cũng đã trở thành một lão già rồi.  

 

Nếu là mười năm trước...  

 

À không, năm năm trước.  

 

Nếu là năm năm trước thì Phá Quân không thể tiếp ông ta nhiều hiệp thế này, đương nhiên cũng không thể nào chiếm thế thượng phong.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK