Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tối ngày hôm sau, Tôn Hàn đún hẹn quay lại khu giải trí Tiêu Dương, sau đó vẫn chọn Tiểu Chu.  

 

Điều này khiến cô ả vừa mừng vừa bất ngờ.  

 

Cô ả làm việc ở đây đã lâu, đương nhiên biết rõ mồm mép đàn ông giỏi lừa gạt cỡ nào. Rất nhiều người đàn ông ba hoa khoác lác trước mặt cô ả, nhưng quay lưng một cái đã không nhớ cô ả là ai nữa rồi.  

 

Khách hàng uy tín như Tôn Hàn thật sự là rất rất hiếm.  

 

Trong phòng riêng.  

 

Tiểu Chu vừa ra sức bóp chân cho Tôn Hàn, vừa nói: “Không ngờ anh Tôn lại đến thật!”  

 

“Thì qua tôi đã bảo sẽ đến mà. Cô cầm lấy chiếc thẻ này đi, lát tôi sẽ ra quầy nạp thêm hai mươi nghìn nữa”, Tôn Hàn nhắm mắt hưởng thụ, tiện thể lấy một chiếc thẻ ra ném cho Tiểu Chu.  

 

Lòng Tiểu Chu vui như nở hoa.  

 

Thế nào là khách sộp?  

 

Đây chứ còn đâu nữa.  

 

Lại kiếm thêm được hai mươi nghìn nữa rồi.  

 

Cô ả đang cầm thẻ trong tay, lát muốn làm gì thì làm.  

 

“Cảm ơn anh Tôn, cảm ơn anh Tôn!”  

 

Tiểu Chu cảm ơn lia lịa.  

 

Tôn Hàn cười rồi từ tốn nói: “Sao rồi, cô đã có thêm manh mối gì về chuyện của Tiểu Hoa và Tiểu Vũ chưa? Nếu không có thì thôi mai tôi không đến nữa đâu”.  

 

Tiểu Chu câm nín.  

 

Cô ả không hiểu sao người có tiền toàn có tính cách lạ lùng thế nhỉ.  

 

Một người đẹp nóng bỏng đang ở ngay trước mắt cũng không thu hút anh hơn sao?  

 

Sao cứ để ý tới hai người đã chết làm gì.  

 

Nhưng cô ả có nghe ngóng được ít tin tức thật.  

 

Để khơi gợi hứng thú của anh Tôn này, cô ả cắn răng kể luôn.  

 

“Anh Tôn, để thoả mãn tính hiếu kỳ của anh, em đã mạo hiểm khả năng bị đuổi việc để đi hóng tin cho anh đấy! Nên em đã nghe được thêm ít chuyện, nhưng anh nhớ phải giữ bí mật, không là chết em luôn!”  

 

Nghe vậy, Tôn Hàn híp mắt lại với vẻ ngẫm nghĩ.  

 

Sau đó, anh bình tĩnh nói: “Nói đi!”  

 

“Em nghe một chị em khác kể là trước khi Tiểu Vũ và Tiểu Hoa xảy ra chuyện, bọn họ thường xuyên qua lại với một tên lưu manh, còn thường xuyên trốn việc đi ăn đêm với tên đó nữa mà”.  

 

Tiểu Chu kể một cách thần bí.  

 

“Kể tiếp đi!”, Tôn Hàn nói.  



“Tên lưu manh đầu sỏ đó tên là Trương Tam, tên thật là gì thì em không biết. Hắn cũng khá có bối cảnh ở Ma Đô đấy, quen biết đủ thể loại người luôn. Nói chung cũng có thể coi là một nhân vật có máu mặt”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK