"Nhưng mà có câu làm người phải có lòng khoan dung, chuyện này thực ra chỉ cần giúp Giang Hồi rửa sạch nỗi oan là được, cậu đâu cần phải đẩy Tô Quyền vào đường cùng chứ?"
"Cậu phải biết là Đổng Hạo không dám ghi thù với tôi nhưng sẽ ghi thù với cậu đấy!"
Tôn Hàn trầm mặc đôi lúc, nói: "Đổng Hạo có ghi hận tôi không cũng không quan trọng, nếu ông ta đã biết tôi có thể mời ông đến thì chỉ cần đầu ông ta không có vấn đề sẽ không đối phó với tôi đâu!"
"Nhưng hiển nhiên là Tô Quyền không phục, nếu đã như thế thì tại sao tôi phải giả vờ khoan dung độ lượng chứ?"
Nghe thế Tôn Vượng Thịnh bật cười ha hả: "Đúng là thế đấy!"
Khi Tôn Hàn nhất quyết muốn xử lý Tô Quyền đến cùng, Tôn Vượng Thịnh không hề không vui mà còn cảm thấy hài lòng.
Người tốt thì luôn phải chịu thiệt.
Cho dù ở trong môi trường nào thì người có thể đứng vững chỉ có thể là người tàn nhẫn thôi!
Tôn Vượng Thịnh rất tán thành với cách làm của Tôn Hàn!
"Được rồi, mọi chuyện đã kết thúc, ông già này cũng không quấy rầy hai người nữa. Tôi đi trước, có chuyện gì cứ tìm tôi".
Tôn Vượng Thịnh nói rồi lại nhìn Giang Hồi: "A Hổ, đưa cô Giang số điện thoại của tôi".
"Giang Hồi, nhà họ Tôn rất hoan nghênh cháu đến chơi, đến thăm ông già này nhé! Nếu như không tìm được đường thì ông bảo A Hổ đến đón cháu!"
Giang Hồi được yêu thương quá mà lo sợ: "Vâng, vâng ạ!"
"Ông đi đây!"
Nhìn Tôn Vượng Thịnh lên xe rời đi, Giang Hồi cứ cảm giác như mình đang nằm mơ.
Cô ta vẫn cảm thấy không chân thực, nhân vật tầm cỡ như Tôn Vượng Thịnh lại ra mặt thay cô ta, còn cho cô ta số điện thoại bảo cô ta đến nhà chơi.
Rõ ràng là ông ấy rất thích cô ta!
Tất nhiên, kiểu thích này chính là kiểu cưng chiều vô cùng!
"Anh Tôn, có phải ông cụ nghĩ rằng tôi, tôi là bạn gái anh không?", Giang Hồi nhỏ giọng hỏi Tôn Hàn.
Nếu nói Tôn Vượng Thịnh vừa thấy cô ta đã cảm thấy thân thiết, đối xử như với con cháu trong nhà thì cô ta không tin.
Tôn Vượng Thịnh đối xử tốt với cô ta chỉ có thể là vì Tôn Hàn.
"Đừng nghĩ nhiều, nếu chuyện đã được giải quyết thì sau này hãy làm chính bản thân mình. Tôi đã liên hệ xong với công ty truyền thông Ngân Trần rồi, mấy ngày sau họ sẽ liên lạc với công ty giải trí Phân Văn để chuyển hợp đồng cho cô! Bên đó tôi đã nhờ vả rồi, sẽ có người bảo vệ cô! Nếu cô muốn thì có thể thương lượng với chị Mai để đưa chị ấy qua đó, sắp xếp cũng đơn giản thôi", Tôn Hàn lạnh nhạt nói.
Giang Hồi liền sững sờ.
Anh đã sắp xếp ổn thỏa tất cả cho cô ta.
"Vậy anh muốn tôi phải báo đáp anh thế nào đây?"
Giang Hồi ngẩng đầu lên rồi nhìn vào mắt Tôn Hàn.