Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chị ta cứ nghĩ rằng Tôn Hàn ở cạnh Thẩm Tri Thu cũng chỉ hơi đẹp trai một chút thôi, giống như mấy tên đẹp mặt đi ăn bám phụ nữ. Thế nên lúc ở bên sông, chị ta mới dám nói những câu xấc xược như vậy.  

 

Bây giờ chị ta vô cùng sợ hãi!  

 

"Anh họ, anh điên rồi sao? Anh ta là cái thá gì mà anh lại phải hạ mình đến vậy?"  

 

Lý Ngọc Hoan nghi ngờ não anh họ mình bị teo lại rồi.  

 

Khuôn mặt Lý Anh không ngừng co giật, nếu như không phải do không tiện cử động thì gã thực sự muốn tát cho Lý Ngọc Hoan mấy cái.  

 

"Lý Anh, xem ra anh hồi phục cũng nhanh đấy".  

 

Tôn Hàn đột nhiên thốt ra một câu.  

 

Nhưng khi Lý Anh nghe thấy thì liền run lẩy bẩy: "Cậu, cậu Tôn, tôi..."  

 

Dù đã hơn một tháng nhưng cảnh tượng gã bị đánh gãy chân vẫn như mồn một trước mắt.  

 

Gã rất sợ nó sẽ tái diễn.  

 

"Không cần phải sợ, lần này tôi tới chỉ là đi cùng với Tri Thu thôi. Dù sao thì cậu Hoan cũng nhiệt tình mời như vậy, từ chối cũng không ổn. Tôi là người ân oán rõ ràng, nếu như đã đánh gãy chân anh thì ân oán giữa chúng ta cũng đã được giải quyết xong. Tất nhiên, nếu như anh muốn báo thù thì lúc nào tôi cũng sẵn lòng!"  

 

Ầm ầm!  

 

Cả hội trường chết lặng.  

 

Khi đi thành phố Giang Châu, đôi chân Lý Anh đã bị đánh gãy.  

 

Còn về việc đó là ai mà to gan như vậy, dám đối xử với cậu Anh như vậy thì đó là một câu đố.  

 

Nhưng bây giờ tất cả đã rõ ràng.  

 

Đó chính là Tôn Hàn không rõ lai lịch.  

 

Nếu như điều này không đủ chấn động, vậy thì chấn động hơn cả là Tôn Hàn đánh gãy chân Lý Anh xong mà lại chẳng làm sao cả.  

 

Diêm Vương sống nhà họ Lý không biết hay là không định báo thù cho Lý Anh?  

 

Chắc chắn là vế sau!  

 

Hơn ba mươi người trong hội trường lúc này đều nhìn Tôn Hàn bằng ánh mắt kính sợ.  

 

Cho dù là Thẩm Tri Thu cũng vậy.  

 

"Không, không dám. Cậu Tôn, tôi đâu dám báo thù, chuyện đó là do tôi tự chuốc lấy, chỉ cần cậu Tôn tha thứ cho tôi là được".  

 

Giọng điệu Lý Anh vô cùng hèn mọn, thực sự đã bị khuất phục.  

 

Lý Ngọc Hoan dù không phục nhưng cũng không dám nói nửa câu.  

 

Dù hắn có kiêu ngạo đến đâu cũng không thể sánh bằng Lý Anh được.  

 

"Nói thật thì tôi không thích mấy cậu ấm nhà họ Lý các người lắm. Ai nấy đều tự cao tự đại, hoành hành ngang ngược. Các người nghĩ rằng Lý Hắc Tử là kẻ mạnh mẽ vô địch sao?"  



"Hôm nay tâm trạng tôi rất tốt, thế nên không tính toán với Lý Ngọc Hoan. Nếu như còn có lần sau thì tôi không khách sáo đâu. Anh hãy lo mà nhắc nhở, dù sao thì anh cũng hiểu rõ rằng thanh danh của Lý Hắc Tử chẳng là gì đối với tôi cả". 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK