Trên trán Hoàng Thiếu Tài nổi đầy gân xanh, cảm thấy nhục nhã cực kỳ.
“Tôn Kỳ, cậu đang chơi tôi?!”
Tôn Hàn cười cười, “Đâu có. Thật ra chỉ cần anh hứa cho tôi chừng vài trăm triệu, có khi tôi sẽ cân nhắc lại. Nhưng anh chỉ chịu chi mười triệu, mà còn không phải cho tôi, đúng là xem thường người ta quá rồi”.
“Sao hả, một triệu chưa đủ, hay là tôi cho anh thêm một triệu nhé?”
“Tôn Kỳ, vậy là đủ rồi!”, Liễu Y Y thấy tình hình như vậy bèn nói với Tôn Hàn.
Tôn Hàn toe toét cười, “Được rồi, Y Y, anh chỉ đùa tí thôi. Đừng nói là tám trăm triệu hay một tỷ, dù có đặt mười tỷ trước mặt anh, anh cũng không bao giờ bán em đâu!”
“Trong lòng anh, em là vô giá đấy!”
Liễu Y Y tức tối lắm, cô rất muốn mắng Tôn Hàn đừng được đằng chân lân đằng đầu, bọn họ cũng đâu có quan hệ yêu đương thật.
“Tôi đi!”
Hoàng Thiếu Tài đột nhiên đứng bật dậy, không lấy tấm chi phiếu mà tức giận đẩy cửa đi ra thẳng.
Thật ra trong nhà gã ta có mười mấy triệu thật, nhưng đa phần là tài sản cố định, số tiền mà gã có thể dùng trong tay cũng chưa đến một triệu.
Nhưng nếu cầm một triệu này đi thì Hoàng Thiếu Tài làm sao còn mặt mũi nữa!
“Anh Hoàng, anh Hoàng!!”
Tiết Kiến Quốc vội vã gọi với theo rồi cuống cuồng đuổi theo.
Lý Diễm Phương giận dữ trừng mắt nhìn cả nhà Tiết Lan, “Liễu Y Y, con đúng là không xem Kiến Quốc và mợ là cậu ba, mợ ba của con mà!!”
Sau đó, bà ta cũng chạy theo họ.
Căn nhà thuê rốt cuộc cũng yên tĩnh trở lại.
Tôn Hàn nhìn Tiết Lan với vẻ áy náy, “Thưa dì, cháu thực sự chỉ đùa thôi ạ!”
“Chuyện của hai người, không thể đùa giỡn đâu!”, Tiết Lan gằn giọng.
“Vâng, cháu biết lỗi rồi ạ!”
Nhìn thấy dáng vẻ thành khẩn của Tôn Hàn, Tiết Lan không nói gì thêm nữa, cũng biết ban nãy mình đã hiểu lầm Tôn Hàn rồi.
Nhưng Tiết Lan không ngờ Y Y qua lại với người giàu có đến thế.
Có thể thoải mái lấy ra tấm chi phiếu một triệu như vậy, tất nhiên Tiết Lan nhìn ra khả năng kinh tế của đối phương.
Nhưng bà ấy cũng không khỏi lo lắng cho Y Y. Tôn Hàn là người có ngoại hình điển trai, lại đương tuổi thanh niên sung sức.
Người như vậy, cho dù đã có một đứa con gái thì chắc chắn vẫn không thiếu ong bướm vây quanh.
Liệu Y Y có giữ được cậu trai này hay không?
“Hầy, ăn cơm, ăn cơm thôi!”
Tiết Lan vẫn không đuổi theo vợ chồng Tiết Kiến Quốc. Trong chuyện này, vốn dĩ lỗi đến từ phía vợ chồng Tiết Kiến Quốc. Giới thiệu đối tượng thì không sai, nhưng thái độ của họ giống như muốn ép cháu gái mình gả cho người ta vậy.
Ăn cơm xong, Liễu Y Y dẫn Đồng Đồng ra xem ti vi.