Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôn Hàn mỉm cười tuỳ ý rồi để lộ vẻ lo lắng: “Từ lúc đầu tư nguyên thạch vào nước ta đến nay còn chưa đến hai tháng mà đã tăng bảy, tám lần rồi, không biết còn tăng nữa không? Không biết giờ tôi mới đầu tư có phải là nguy hiểm hay không nữa”.

 

Tạ Lão Hổ lập tức đảm bảo: “Cậu Tôn, phải tăng nữa chứ. Theo tin mà tôi được biết thì ít nhất còn tăng thêm so với giá hiện tại khoảng hai đến ba lần nữa! Đầu tư vào đây có triển vọng lắm, nếu không tôi đã chẳng bỏ hết việc hiện giờ để làm rồi”.

 

“Nếu cậu Tôn vẫn không tin, thì trong vòng một tháng nữa mà giá không tăng gấp hai lần, tôi sẽ chặt đầu mình xuống cho cậu làm bóng đá, được không?”

 

Tạ Lão Hổ đương nhiên dám bảo đảm rồi vì chắc chắn giá sẽ tăng, mỗi tội không thể bán đi được thôi.

 

Bây giờ giá của nguyên thạch đang tăng chóng mặt, chờ đến khi giá bay thẳng lên trời thì sẽ cất cánh bay đi luôn.

 

Đến lúc đó, mọi thứ sẽ tan thành mây khói.

 

Mua vào thì được, chứ muốn bán ra thì mơ đi!

 

Tôn Hàn khẽ ừm một tiếng: “Ông chủ Tạ đã nói vậy thì tôi yên tâm rồi. Thế này đi, tôi sẽ đầu tư một triệu rồi theo dõi vai ngày trước, nếu ổn thì tôi sẽ tăng thêm”.

 

“Được được… Sao cơ?”

 

Tạ Lão Hổ đang gật đầu lia lịa thì chợt sững người lại, đầu tư một triệu ư? Đùa nhau chắc?

 

“Cậu Tôn, thế hơi ít thì phải?”

 

“Tránh nguy hiểm ấy mà, ông chủ Tạ, có phải tôi rút lui đâu, chỉ là đầu tư nhỏ lẻ để thăm dò trước thôi”, Tôn Hàn nho nhã đáp.

 

Cộp!

 

Đột nhiên Vạn Tam xông vào.

 

“Làm cái gì thế hả?”, Tạ Lão Hổ đang bốc hoả lên đầu thì Vạn Tam lại xuất hiện, hắn ta lập tức bừng lửa giận.

 

Vạn Tam vội vàng nói: “Anh Hổ, La Thông đến rồi”.

 

“Sao ông ta biết tôi ở đây?”

 

Tạ Lão Hổ thắc mắc nhưng không suy nghĩ nhiều: “Tôi đang tiếp khách, bảo ông ta chờ một lát”.

 

La Thông là người vừa có tiền vừa có quyền ở Mục Thành, nhưng chưa đè đầu cưỡi cổ Tạ Lão Hổ hắn ta được, giờ thần tài đang ở trước mặt, ai rảnh đâu mà tiếp ông ta.

 

Tạ Lão Hổ mất kiên nhẫn dặn dò một câu rồi tiếp tục lừa Tôn Hàn: “Cậu Tôn, ít nhất cậu cũng phải thử một, hai chục triệu chứ. Cậu không biết tình hình hiện giờ đấy thôi, nhiều người muốn mua nguyên thạch lắm, thế nên có hạn mức tổ\ối thiểu là mười triệu rồi”.

 

“Giờ cậu có một triệu thì…”

 

“Anh Hổ, La Thông dẫn người vào đây rồi!”, đột nhiên Vạn Tam lại gào lên.

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK