Phận làm con, tâm nguyện lớn nhất chính là bố mẹ khoẻ mạnh. Vì vậy, cô cảm kích Tôn Hàn vô cùng.
Mà ba ngày vừa qua, Liễu Y Y cũng rất bận bịu để hoàn thành tài liệu.
Hôm nay chính là ngày cô cùng Tôn Hàn đi gặp Phương Minh Nguyệt.
Điểm hẹn là một quán trà yên tĩnh và trang nhã.
Nhìn thấy Phương Minh Nguyệt ở cự ly gần khiến Liễu Y Y phấn khích đến mức lắp ba lắp bắp.
“Cô, cô Phương!”
Người phụ nữ duyên dáng thanh lịch lại mạnh mẽ trước mặt Liễu Y Y, chính là thần tượng của cô!
“Cô Liễu không cần khách sáo. Mời cậu Tôn ngồi!”, Phương Minh Nguyệt khiêm tốn mời họ ngồi
Có Tôn Hàn ở đây, Phương Minh Nguyệt không dám không khiêm tốn.
“Chào cô Phương, lần này tôi mạo muội làm phiền vì muốn bàn bạc với cô về chuyện hợp tác giữa công ty và quốc tế Phong Hỏa. Không, không biết quốc tế Phong Hỏa đã chọn được đối tác chưa ạ?”, Liễu Y Y thấp thỏm mở lời.
Nếu quốc tế Phong Hỏa đã chọn được đối tác và ký hợp đồng, vậy mọi cố gắng của cô xem như vô ích rồi.
Điều khiến cô vui mừng chính là cái lắc đầu của Phương Minh Nguyệt, “Vẫn chưa”.
Thế thì tốt quá!
Liễu Y Y nhẹ nhõm thở hắt ra, đoạn nói tiếp, “Vậy cô Phương à, tôi hy vọng cô có thể nghiêm túc xem bản tài liệu này của tôi, và cân nhắc đề nghị của tôi về tương lai của hai công ty nhé”.
“Được, vậy cô vừa nói, tôi vừa xem!”
Phương Minh Nguyệt nhận bản tài liệu, khoé mắt liếc nhìn Tôn Hàn bên cạnh rồi giở ra xem.
Mới đầu Phương Minh Nguyệt cũng không để tâm lắm, còn nghĩ chỉ cần xem lướt qua rồi khen người đẹp của cậu Tôn vài câu trái với lòng, sau đó ký hợp đồng là xong.
Nhưng sau khi đọc được vài dòng, thái độ của Phương Minh Nguyệt đã nghiêm túc hơn hẳn.
Liễu Y Y cũng bắt đầu nói đến nội dung trong tài liệu, trọng tâm là tạo ra một thương hiệu mới, trở thành phương hướng chiến lược cho cả hai công ty.
“Cô Phương, cá nhân tôi đề nghị tạo ra một thương hiệu mới là vì làm như thế sẽ tránh được nguy cơ mất giá thương hiệu của quốc tế Phong Hỏa, hai công ty chúng ta cũng có thể dùng thương hiệu mới này để tiến ra cạnh tranh và mở rộng thị trường…”
“Đôi bên đều có lợi cả. Tôi hy vọng cô Phương sẽ nghiêm túc suy nghĩ về đề nghị này của tôi!”
Hùng hồn nói hết trong một hơi khiến khuôn mặt Liễu Y Y hơi ửng đỏ. Sau đó, cô nhìn Phương Minh Nguyệt bằng ánh mắt hồi hộp.