Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 

Tôn Hàn khẽ cười. Anh biết Trần Thanh Sương còn dè dặt vì vẫn chưa kịp thích ứng, nhưng cô ấy chắc chắn sẽ đồng ý thôi.  

 

Nếu như đổi vị trí, Tôn Hàn cũng sẽ không khách sáo.  

 

“Được. Vậy mình liên lạc với bên đó trước, sau đó sẽ có người liên hệ với cậu. Quyết định thế nào thì cậu tự cân nhắc nhé”.  

 

Có Tôn Hàn lên tiếng, Trần Thanh Sương chắc chắn sẽ vào được công ty ấy.  

 

“Cảm, cảm ơn cậu!”  

 

Trần Thanh Sương nửa vui mừng, nửa e dè.  

 

Vốn dĩ chuyện Tôn Hàn giàu có cũng chẳng liên quan gì đến Trần Thanh Sương, cô ấy vẫn giữ thái độ rất bình thản khi đối mặt với Tôn Hàn.  

 

Nhưng được người ta giúp đỡ rồi, với tình cảnh bây giờ của Trần Thanh Sương, cô ấy bỗng cảm thấy mình ở địa vị thấp hơn Tôn Hàn một bậc khi đối diện với anh.  

 

Vấn đề là cô ấy không thể từ chối cơ hội tốt từ trên trời rơi xuống như thế!  

 

Dù Trần Thanh Sương có tính cách phóng khoáng thế nào thì cũng chỉ là một người bình thường khi sống trên cõi đời này mà thôi.  

 

“Dựa theo cách nói của người làm kinh doanh, có quan hệ mà không lợi dụng thì mới là kẻ ngốc. Cậu không cần lo nghĩ nhiều quá. Có một số ông chủ cao quý sang trọng, lúc cầu cạnh người khác còn mặt dày hơn cậu tưởng tượng rất nhiều”.  

 

“Mà cậu cũng không hề cầu xin mình mà, là mình muốn cậu vào đó làm việc. Cậu nghĩ ngợi nhiều làm gì!”  

 

Nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Trần Thanh Sương, Tôn Hàn bèn lên tiếng giải thích.  

 

Những câu này cũng hữu dụng lắm. Trần Thanh Sương gật đầu lia lịa, sắc mặt cũng bình thường trở lại.  

 

Đi dạo thêm một lúc nữa, Tôn Hàn bắt taxi đưa Trần Thanh Sương về nhà trước, rồi quay lại nhà hàng!  

 

Nhìn theo đèn đuôi chiếc xe taxi đã rời đi, Trần Thanh Sương bỗng có cảm giác như đang nằm mơ.  

 

Lần này, Tôn Hàn đã trở lại với vinh quang rực rỡ!  

 

Khiến người ta cảm thấy không chân thực, nửa tỉnh nửa say.  

 

Một lúc lâu sau đó, cô ấy mới nhớ đến việc mở điện thoại lên.  

 

Tít tít tít!  

 

Có đến mười mấy cuộc gọi nhỡ, quá nửa trong số đó đến từ Trương Phong.  

 

Và một tin nhắn.  

 

[Chào cô Trần Thanh Sương, tôi là Phương Minh Nguyệt - giám đốc điều hành của công ty quốc tế Phong Hoả. Khi nào cô rảnh, chúng ta có thể gọi video để thương lượng về vấn đề thử việc của cô nhé].  

 

Ảnh của Phương Minh Nguyệt, chỉ cần lên mạng tra cứu cái tên này thôi thì sẽ tìm ra ngay.  



Tôn Hàn không hề nói dối! 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK