Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nét mặt của Tả Quân vô cùng lạnh lẽo, và phảng phất vẻ sợ hãi.  

 

Nửa đời còn lại sống trên xe lăn, làm sao ông ta cam lòng?  

 

Nhưng đường đường là một trong Tam Vương Tây Nam, quỳ gối là sự sỉ nhục to lớn đối với ông ta.  

 

Ngay cả Tả vương mà còn sợ hãi đến thế kia.  

 

Lúc này, Văn Thước Tùng và Cung Ngạo không dám kêu la câu nào nữa.  

 

“Chỉ còn con đường này ư?”, Tả Quân nhìn chằm chằm vào Tôn Hàn.  

 

“Là hai con đường. Tất nhiên, nếu ông không hài lòng, vậy tôi sẽ cho ông con đường thứ ba. Trở về Thiên Cửu môn, vậy thì Tế Bắc vẫn sẽ do ông quản lý, ông cũng không cần quỳ nữa”.  

 

Từ đầu đến cuối, Tôn Hàn vẫn giữ nguyên một vẻ mặt, tựa như mọi thứ đều đã nằm trong tầm kiểm soát của anh vậy.  

 

Trở về Thiên Cửu môn ư?  

 

Trong những năm thế lực của Thiên Cửu môn bị phân tán, những người không muốn quay về nhất có lẽ là Tô Vấn Long, Lý Bính, và ông ta - Tả Quân.  

 

Ba người họ nay đã là Tam Vương Tây Nam, uy phong lừng lẫy, mỗi người nắm giữ một phương. Sức mạnh của họ khi hợp lại gần như cao hơn cả Thiên Cửu môn.  

 

Ai lại muốn trở về Thiên Cửu môn, chịu sự kìm kẹp của người khác chứ?  

 

Nhưng đã bị ép đến bước đường này, bảo ông ta phải chọn thế nào đây?  

 

“Hy vọng sự lựa chọn của tôi là đúng!”, một lúc lâu sau đó, Tả Quân mới đưa ra quyết định.  

 

Tôn Hàn bình thản nhìn ông ta, không nói tiếng nào.  

 

“Tả Quân của Tế Bắc, diện kiến cậu Tôn!”  

 

Sau đó, Tả Quân cất tiếng bày tỏ lòng trung thành của mình.  

 

Cuối cùng, Tả Quân đã chọn con đường phục tùng!  

 

“Tôi đi đây”.  

 

Tôn Hàn vẫn không nói lời thừa thãi, ánh mắt lướt qua Cung Ngạo và Văn Thước Tùng, rồi đứng dậy đi thẳng.  

 

Phá Quân cũng chầm chậm cất bước theo sau.  

 

Theo lý mà nói, Văn Thước Tùng và Cung Ngạo đã nhiều lần khiêu khích anh, không có lý gì Tôn Hàn lại bỏ qua.  

 

Nhưng nếu Tả Quân đã khuất phục, hai người này lại có dính dáng đến ông ta, vậy thì anh cũng nên nể mặt đôi chút.  

 

“Phù!”  

 

Văn Thước Tùng thở phào một hơi nặng nề, cảm thấy nhẹ nhõm như thể một gánh nặng vô hình trên người đã biến mất.  

 

Nếu không trải qua sự việc vừa rồi, Văn Thước Tùng sẽ chẳng ngờ rằng uy phong của một ai đó lại có thể mạnh mẽ đến nhường này.  

 

“Chú… Tả, anh ta, anh ta thực sự là chủ nhân của Thiên Cửu môn sao ạ?”, Cung Ngạo sợ sệt hỏi.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK