Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói đúng ra thì cả nước Hoa Hạ đều biết ông ấy.  

 

Vị tướng có bảy ngôi sao trên quân hàm, Liễu Thị Long!  

 

Là vị tướng có quân hàm cao nhất, cũng là tướng lĩnh của quân khu Thượng Kinh phụ trách trật tự trị an quanh khu vực này.  

 

Có thể thấy, người đảm nhiệm được chức vụ quan trọng như vậy thì năm xưa phải có quyền có thế hô mưa gọi gió đến mức nào.  

 

Nếu không phải do có người ông này thì chưa chắc Liễu Phương Phương đã đủ tư cách gả vào nhà họ Tôn!  

 

"Cô chủ, bác sĩ điều trị của ông cụ nói ông ấy nên ở đây để theo dõi thêm một ngày. Nếu sau đó không có vấn đề gì thì có thể về nhà. Chỉ là cảm cúm do thay đổi thời tiết, không có gì đáng ngại", lúc này cô bảo mẫu kia lên tiếng.  

 

"Vậy thì tốt rồi, tốt quá rồi! Ông nội, ông muốn ăn táo hay sơn trà để cháu gọt cho ông?", Liễu Phương Phương ngồi bên cạnh giường bệnh hỏi.  

 

Liễu Thị Long nhìn cô cháu gái của mình bằng ánh mắt hết sức cưng chiều, mỉm cười xua tay đáp: "Ông không muốn ăn gì đâu, nhưng chàng trai này là ai, trông khôi ngô tuấn tú quá rất giống ông hồi trẻ".  

 

"Anh ấy tên là Tôn Hàn, là trợ lý của cháu", Liễu Phương Phương nhỏ nhẹ đáp.  

 

Trợ lý?  

 

Liễu Thị Long quan sát kỹ Tôn Hàn bằng ánh mắt đầy ẩn ý, sau đó lại nhìn chiếc đồng hồ mới trên tay anh nhưng rồi cũng không nhận ra điều gì bất thường, sau cùng thở dài nói: "Haizzz, đúng là thời gian không chừa một ai, trước đây lúc còn trẻ khỏe ông chưa bao giờ biết cảm lạnh là gì. Giờ thì hay rồi, cứ có chút gió mùa là không chịu nổi!"  

 

"À, Trương Dương Phi kia thế nào rồi? Xem ra cậu ta đã cho cậu Năm mới trở về của nhà họ Tôn một trận ra trò rồi nhỉ?"  

 

Nhắc đến Trương Dương Phi, Liễu Phương Phương đảo mắt chán chường đáp: "Còn không phải chuyện tốt ông làm sao? Nếu ông không lôi tờ hôn thú kia ra thì cháu sẽ gặp nhiều rắc rối như vậy hay sao?"  

 

"Ông cũng không biết bây giờ cả Thượng Kinh đang đồn cháu gái ông thế nào đâu. Nói cái gì mà yêu tinh chuyển thế, chân đạp hai thuyền, lời khó nghe nào cũng có!"  

 

Tôn Hàn nheo mắt lại, đã khai thác được một thông tin quan trọng.  

 

Hôn ước của Liễu Phương Phương và Từ Tiểu Bân là do Liễu Thị Long đưa ra!  

 

Thông tin này khá quan trọng!  

 

"Có một số việc tưởng đơn giản nhưng thực ra cũng khá phức tạp, ông cũng không ngờ tới. Nếu nhà họ Tôn đã tìm lại được con trai Tôn Hành Vương thì hôn ước đương nhiên phải thực hiện, việc này ông cũng bất lực rồi! Haizz, được rồi được rồi, còn có người ngoài ở đây, đừng nhắc chuyện này nữa. Nếu không còn việc gì nữa thì cháu cứ đi lo công việc của mình đi, không cần lo cho ông ở đây đâu!"  

 

Liễu Phương Phương nói thêm vài câu với ông nội rồi cũng rời khỏi đó.  

 

Sau khi ra khỏi bệnh viện, thấy nét mặt Tôn Hàn không tốt cho lắm nên Liễu Phương Phương tò mò hỏi: "Sao vậy, anh cảm thấy không khỏe sao?"  

 

Tôn Hàn nhướn mày, do dự một lát rồi thành thật nói: "Thực ra tôi đề nghị cô nên bảo bệnh viện cho ông cô ở lại quan sát thêm vài ngày, tốt nhất là kiểm tra tổng quát toàn bộ cơ thể".  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK